Bầu trời âm u, quỷ khí bốc lên tận trời. Trên con sông mờ mịt là một cửa khẩu đầy những hòn đá sắp xếp kỳ lạ.
Mà cánh cửa đõ thẫm thì ở phía trước cửa khẩu, phát ra ánh sáng đỏ như máu.
“Tới đi, tất cả hãy vào Hoàng Tuyền đi. Quỷ vương, ngươi và người của ngươi sẽ bị ta giam giữ tại nơi đây, vĩnh viễn đừng hòng ra ngoài!”
Ở phía xa, có vô số thần linh và quái vật đang bay tới nơi đây.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nhìn, thấy được Tô Tuyết Nhi và bọn người Lam Tụ cũng đã bị kéo vào trong thế giới này.
Đột nhiên Địa kiếm nói:
“Cố Thanh Sơn, nghĩ cách gì đó nhanh lên, đây là hình bóng khi hai thế giới giao thoa.nếu thuật pháp này hoàn thành thì thế giới này sẽ trở nên chân thực, như vậy chúng ta sẽ vĩnh viễn bị giữ lại tại thế giới này.”
Vẻ mặt của Cố Thanh Sơn không thay đổi chút nào: “Ta biết, thế nhưng ta đang muốn nói…”
“Nó cũng dám để cho ta trở về Hoàng Tuyền à…”
Trên quyền trượng, hốc mắt của chiếc đầu lâu một sừng bắn ra một luồng sáng màu đỏ máu, làm cho người khác cảm thấy sợ hãi.
Cố Thanh Sơn quát nhỏ: “Không cần biết các ngươi là ai, hiện tại tất cả đều thức tỉnh cho ta. Chúng ta sắp bắt đầu một cuộc chiến tranh!”
Vong Giả Bản Nguyên!
Năng lực của nó là để Quỷ vương Hoàng Tuyền có thể giao lưu với tất cả người chết mà không bị hạn chế bởi không gian, càng có thể làm cho người chết đang ngủ say lập tức thức tỉnh.
Ngay lập tức, trong thế giới mảnh vỡ Hoàng Tuyền này, tất cả những người chết đang ngủ say ở mười tám tầng địa ngục đồng thời mở mắt ra.
Chỉ thoáng chốc, bọn họ đều biết được chuyện gì đang xảy ra.
Qua vô số năm, cuối cùng thì Chúa tể của địa ngục cũng đã xuất hiện!
Cố Thanh Sơn giơ cao Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, hét lớn:
“Tới đi, không cần biết các ngươi đã từng bị ai thống trị, có bao nhiêu nghiệp lực, thế nhưng từ giờ trở đi, ta sẽ là người quản lý địa ngục!”
Ngục Giới Băng Tán!
Đây là thần lực để mở ra mười tám tầng địa ngục.
Vô số người chết dần dần xuất hiện bên trong Hoàng Tuyền.
Bọn họ mượn lực lượng của Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, từ trong địa ngục lao ra ngoài!
“Nếu có kẻ dám ngăn cản ta…” Cố Thanh Sơn nói khẽ.
Quyền trượng bắn ra ánh đỏ chói mắt, làm cả thế giới Hoàng Tuyền đều chấn động.
Bên cạnh núi Đại Thiết Vi, bờ sông Vong Xuyên, mặt đất đều đang rung lên mãnh liệt.
Lục Đạo Chinh Chiến!
Địa ngục dần dần tách ra khỏi Hoàng Tuyền!
Oanh uỳnh uỳnh rầm rầm…
Toàn bộ mười tám tầng địa ngục dần dần bay tới từ nơi xa xôi của Hoàng Tuyền.
Ngàn tỷ người chết đồng thanh gào thét.
“Quỷ vương vạn tuế!”
“Không người nào có thể ngăn cản Chúa tể của địa ngục!”
Ngay lúc đó.
Vô số tiếng nói ẩn chứa sự kinh hoàng của thần linh vang lên:
“Nhanh chóng hủy bỏ thần kỹ Sinh Tử Luân Chuyển đi!”
………..
Thế giới Mảnh vỡ Hoàng Tuyền.
Mặt đất rung động mãnh liệt, vỡ ra từng đường vết nứt rất sâu.
Mười tám tầng địa ngục lại xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Vô số người chết liên tục xuất hiện.
Mà ở một bên khác, từng đạo thuật pháp tấn công từ khắp các nơi bay tới, muốn giết chết Cố Thanh Sơn đang ở trên không.
Hắn cầm Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, bình tĩnh đứng yên ở đó.
Vô số người chết bay lên trên, bảo vệ hắn từ mọi phương hướng.
Bọn họ đều là cao thủ của giới tu hành, thế nhưng tội nghiệt rất nhiều nên phải vào trong địa ngục.
Những người này có thể làm ác ở trong giới tu hành thì thực lực đương nhiên phải rất mạnh.
Một người chết đầy người đều là vết sẹo cười như điên: “Ha ha ha! Một đám rác rưởi, ép ta ngủ say tại địa ngục Hàn Băng, hiện tại ta đã tỉnh! Ta tỉnh thì các ngươi đều phải chết!”
Hắn ta bảo vệ phía trước Cố Thanh Sơn, đánh bật hết thuật pháp công kích bay về phía này.
Ở chung quanh Cố Thanh Sơn, càng ngày càng nhiều ác ôn hung tàn xuất hiện.
Đám người chết đều đưa hắn vào trung tâm để bảo vệ.
Có người lấy can đảm quay đầu nhìn về phía hắn.
“Quỷ vương, ngài đánh thức chúng ta dậy là cần làm gì vậy?” Hắn ta hỏi.
Tất cả người chết cũng nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Trong khi đó, hắn lại đưa ánh mắt nhìn về một nơi nào đó dưới mặt đất.
Nơi mà Tô Tuyết Nhi đang đứng.
Cô đang được đám quái vật Vực Sâu bảo vệ, tạm thời vẫn có thể coi như an toàn, thế nhưng mồ hôi lạnh vẫn liên tục xuất hiện trên mặt của cô.
Cô chỉ còn lại một cánh tay.
Mặc dù cô đã không phải người phàm, có được thẻ bài mạnh mẽ vô song, càng có được được lực lượng tiến hóa do Nữ Thần Công Chính cung cấp. Thế nhưng, đau đớn khi mất đi một cánh tay cũng không phải dễ dàng chịu đựng được.
Cần làm gì sao?
Gọi các ngươi dậy là cần làm cái gì?
Cố Thanh Sơn thấy Tô Tuyết Nhi đau đớn như vậy thì nói nhỏ: “Hủy diệt.”
Những người chết kia được đáp án này, càng hài lòng hơn.
“Ha ha ha ha! Nào nào, hiện tại chính là thời đại của địa ngục, mấy thần linh rác rưởi các ngươi đã nghe rõ chưa!” Người chết kia cười to.