Trương Hạo Hiên mỉm cười gật đầu, nói: “Long Cân Quả có hiệu quả không tồi, tuy rằng không phải là thiện tài địa bảo đỉnh cấp, nhưng sản lượng nhỏ nên học viện chúng ta mới có một chút như vậy. Đáng tiếc chỉ có thể ăn một lần, ăn lần thứ hai tác dụng sẽ giảm trên phạm vi lớn. Ngươi đúng là đang cần tăng cường tố chất thân thể, nhưng không nên nóng vội, dù sao bây giờ ngươi cũng còn nhỏ. Ngươi chỉ cần ăn một ít thịt Yêu Thú để duy trì tốc độ phát triển, chờ đến khi ngươi mười bốn mười lăm tuổi, khả năng thừa nhận sẽ không kém người trưởng thành.”
“Vâng.” Đường Tam đáp.
“Đi thôi, lò rèn bên kia đã chuẩn bị xong rồi. Ngươi nhất định muốn tự mình chế tạo?” Trương Hạo Hiên hỏi.
Đường Tam gật gật đầu, nói: “Lão sư, ta muốn thử.”
“Được, vậy thử xem.” Đối với Đường Tam, Trương Hạo Hiên vẫn luôn thưởng thức hắn. Tuy rằng đứa nhỏ này mới đến không lâu, nhưng hắn mang lại cho Trương Hạo Hiên nhiều điều mới lạ, trong đó có cả phương thức tu luyện mới.
Càng ngày, Trương Hạo Hiên càng cảm nhận được sự kỳ diệu khi tu luyện Huyền Thiên Công. Hắn cũng đã từng thử luyện qua, nhưng không có hiệu quả. Nếu như không phải sợ Huyền Thiên Công bại lộ, hắn thật sự muốn tìm hài tử nhân loại không có Yêu Thần biến thử nghiệm một chút.
Từ khi Đường Tam đến học viện, không chỉ tu vi tăng nhanh, mà còn giúp đồng học tăng lên không nhỏ. Nhất là Thiên Hồ Biến và Thì Quang Biến. Đây vốn là vấn đề nan giải của học viện, không nghĩ tới Đường Tam mang hai người ra ngoài rèn luyện một chuyến, trở về đều đột phá. Nói hắn là phúc tinh của học viện Cứu Thục cũng không uổng.
Hai người đi tới lò rèn, nghênh đón bọn họ chính là sóng nhiệt cuồn cuộn và vài thợ rèn có dáng người to lớn đạng bận rộn.
Nhìn thấy Trương Hạo Hiên mang Đường Tam đến, đám thợ rèn nhao nhao bỏ đồ trong tay xuống, chào hỏi Trương Hạo Hiên.
Có thể ở trong trấn nhỏ sinh hoạt tất nhiên đều là phụ thuộc, Đường Tam quét mắt ra, Linh Tê Thiên Nhãn mở ra, mấy vị thợ rèn này đều có Yêu Thần biến hệ sức mạnh. Tuy không phải rất mạnh, đều ở khoảng Tam giai, nhưng dùng rèn sắt là đủ rồi.
“Tốt, các ngươi nghỉ ngơi một chút, nơi này giao lại cho chúng ta một lát.” Trương Hạo Hiên nói.
Đối với vị trấn trưởng này, các thợ rèn đều rất tôn kính, đều hướng hắn gật đầu rồi đi ra.
“Ngươi muốn làm như thế nào?” Trương Hạo Hiên quay đầu hỏi Đường Tam.
Đường Tam nói: “Lão sư người nung chảy giúp ta, sau đó ta chế tạo một lát.”
“Ân, được. Ngươi muốn nung cái gì?” Trương Hạo Hiên hiếu kỳ hỏi.
Lập tức, Đường Tam đem Hắc Ô thạch mình mua lấy ra.
“Hắc Ô thạch? Ngươi nung vật này để làm gì? Hắc Ô thạch ngoài tính cứng rắn, cũng không có chỗ nào đặc thù, bản thân cũng không ẩn chứa năng lượng. Nó được thu mua, bởi vì tính cứng, nhưng cũng vì quá cứng mà không đánh bóng tốt, cho nên cơ bản không dùng làm gì ngoài hàng rào. Hắc Ô thạch ở trong cửa hàng bán lẻ cũng không biết đóng bụi bao lâu rồi.” Trương Hạo Hiên nghi ngờ nhìn Đường Tam.
Đường Tam nói: “Lão sư, chính là nó. Ta thử nghĩ, đem khoáng thạch này nung rồi có thể tạo ra đồ vật cứng rắn hơn không. Ta muốn dùng nó chế tạo vũ khí.”
Trương Hạo Hiên có chút bất đắc dĩ lắc đầu: “Ngươi sao lại có suy nghĩ hão huyền như vậy. Muốn tạo vũ khí thì nên tìm kim loại tốt một chút, Hắc Ô thạch này có cái gì hữu dụng?”
Đường Tam kiên trì nói: “Phiền lão sư giúp ta thử xem.” Nói xong, hắn đem Hắc Ô thạch vào trong bễ rèn. Hắn mua khá nhiều Hắc Ô thạch, hầu như đã lấp đầy bễ rèn.
“Vậy thử xem.” Trương Hạo Hiên có chút bất đắc dĩ.
Đường Tam cầm một thanh chuỳ ở bên cạnh lên, Trương Hạo Hiên đến trước bễ rèn, nâng tay phải lên, thi triển Liệt Hổ biến.
Thân thể bành trướng, trong tay Trương Hạo Hiên phun ra một đoàn hoả diễm sáng chói, hoả diễm rơi trên Hắc Ô thạch, bắt đầu nung chảy.
Đường Tam ở bên cạnh hắn chăm chú nhìn, lặng yên chờ đợi Hắc Ô thạch phát sinh biến hoá. Dường như Hắc Ô thạch có điểm nóng chảy rất cao, Trương Hạo Hiên nung một lát, Hắc Ô thạch trừ bên ngoài hơi đỏ lên, cũng không có phát sinh biến hoá nào.
Trương Hạo Hiên vừa muốn nói gì, Đường Tam đã mở miệng trước: “Lão sư, nâng cao nhiệt độ.”