Khúc Yên bĩu môi mất hứng, giẫm chân anh một cái. Thẩm Tây Thừa mặt không đổi sắc, đặt ly mì định bỏ lên ngăn tủ trên cao lại xuống bóp, bàn tay bóp lấy miệng cô rồi hôn một cái như chuồn chuồn lướt nước trên đó.
Bị tấn công bất ngờ thành quen, cô quay người lấy hai hộp sữa chua lên men, cắm ống hút rồi đưa cho anh một hộp.
Thẩm Tây Thừa nhìn cô lắc đầu, Khúc Yên cũng không ép lại, tuỳ tiện uống một hơi.
Anh như bị hôn thành nghiện, thấy đôi môi xinh đẹp ấy cầm lòng không đặn ôm eo dùng lưỡi liếm đôi môi dính sữa của cô, sau đó tiến vào sâu bên trong hút vị dâu tây từ sữa chua trong miệng cô qua miệng mình.
Đây là lần thứ hai anh cướp đồ trong miệng cô một cách trắng trợn thế, thế mà buông ra còn cười nhạt :”Rất ngọt.”
Cô hừ lạnh :”Đồ háo sắc!”
Cô quay đầu bỏ ra ngoài, Thẩm Tây Thừa mở tủ cất mì, sau đó cũng theo cô ra khỏi phòng bếp.
.
Tối hôm ấy anh không trở về, ngủ lại với Khúc Yên. Chiếc giường này nằm không mềm mại, đàn hồi như giường cô, ngược lại nó còn có một chút không quen.
Nhưng không biết vì sao nằm cùng anh trên một chiếc giường, ngửi được mùi hương trên người anh cô lại rất nhanh đi vào giấc ngủ.
Khúc Yên quay mặt vào trong rèm cửa ngủ say, Thẩm Tây Thừa mở mắt thấy cô ngủ say cầm tay bỏ chiếc gối của mình, cẩn thận lách người qua nằm chung gối ôm Khúc Yên ngủ.
.
Sáng sớm Khúc Yên tỉnh giấc trước, có vẻ phòng mới nên cô ngủ không được sâu.
Ánh sáng ban mai từ rèm cửa sổ, hơi lạnh từ điều hoà phả ra làm một góc rèm cửa lung lay, ánh sáng bên ngoài dịu dàng chiếu vào trong giúp cô thấy rõ gương mặt của Thẩm Tây Thừa.
Anh ngủ rất sâu, rất ngon. Gương mặt góc cạnh mạnh mẽ cũng nhu hoà đi không ít, hàng mi anh rất dài, chân mài kiếm sắc bén, chiếc mũi cao thẳng nhìn góc nghiên thì lại là điểm nổi bật rõ nét.
Một tay ôm chặt lấy eo cô, Khúc Yên quay lưng lại với anh hơi chườn người kéo rèm ra một khoảng nhỏ nhìn bên ngoài, bỗng bàn tay ở eo hơi động đậy kéo cô trở ngược lại đập vào lồng ngực rắn chắc sau lưng.
Khúc Yên đã cố gắng chuyển động rất khẽ, tốc độ lại chậm chạm thế mà chỉ một cử chỉ nhỏ cũng đã có thể khiến anh tỉnh dậy.
”Định làm gì?” Anh cất giọng khàn khàn, nghiên người chống tay nhìn cô.