[Toàn bộ thành viên bên ta sẽ chết trận.]
Tô Tuyết Nhi giật mình.
Không ngờ kết cục lại thành như vậy.
[Đúng vậy, chính là kết cục như vậy.]Bỗng nhiên, một âm thanh điện tử vang lên.
“Ai!” Tô Tuyết Nhi quát lên.
Cô xoay người, chỉ thấy âm thanh truyền đến từ trong thân thể Cố Thanh Sơn.
Tô Tuyết Nhi khẩn trương, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc ngươi là cái gì? Vì sao ở trong thân thể của Thanh Sơn?”
Chỉ thấy một khối vuông màu bạc từ cánh tay của Cố Thanh Sơn từ từ trồi ra.
Âm thanh điện tử lại vang lên lần nữa: [Tôi là binh khí siêu thời không mà Nữ Thần Công Chính phái tới, chuyên môn hỗ trợ Cố Thanh Sơn các hạ tiến hành chiến đấu.]
Rốt cuộc Tô Tuyết Nhi yên tâm hơn.
Hắn từng nói với cô về vật này, thậm chí đây cũng là thứ đã giúp hắn chỉnh dung.
Từng tia sét từ trong khối vuông màu bạc thoát ra, phát ra âm thanh lách tách của dòng điện.
Tiếng điện tử nói: [Tô Tuyết Nhi, hiện tại tôi chính thức nói cho cô biết, kết cục của trận chiến đã được định trước, cô nhất định phải trốn đi.]
“Trốn?” Tô Tuyết Nhi nghi ngờ nói.
[Đúng vậy, Cố Thanh Sơn các hạ nhất định sẽ không muốn để cô chết ở chỗ này, cho nên hiện tại tôi muốn thay ngài làm tròn chức trách bảo vệ cô.]Tiếng điện tử tiếp tục nói: [Lời nguyền bao trùm toàn bộ hành lang bí mật đã tiêu tán. Tôi sẽ khởi động bước nhảy không gian khoảng cách xa, hộ tống cô thoát khỏi hoàn cảnh nguy hiểm này.]
Tô Tuyết Nhi lập tức hỏi: “Cố Thanh Sơn thì sao?”
Âm thanh điện tử ngừng lại, rồi vang lên lần nữa: [Thật đáng tiếc, sức mạnh mà bản thiết bị mang theo chỉ cho phép tiến hành truyền tống một người một lần. Cố Thanh Sơn các hạ đang bị vây trong trạng thái tử vong, nếu ngẫu nhiên truyền tống đi ra ngoài vẫn sẽ rất nguy hiểm. Cho nên cơ hội duy nhất sẽ để lại cho cô.]
[Tô Tuyết Nhi, cô chỉ cần chú ý an nguy của chính mình, Cố Thanh Sơn các hạ sẽ tiếp tục ngủ say trong hệ thống bảo hộ sinh mệnh của phi thuyền cho đến khi linh hồn trở về.]Tô Tuyết Nhi đột nhiên lắc đầu nói: “Không, chúng ta hoàn toàn không biết kẻ địch có bao nhiêu lực lượng, ta phải ở lại trông chừng anh ấy.”
[Cô sẽ chết trận ở chỗ này.] Âm thanh điện tử nói.Tô Tuyết Nhi nhìn phía màn hình, ra lệnh: “Hãy tính toán kết quả thắng bại đôi bên sau khi thêm ta vào trận chiến.”
Màn ảnh chớp nhoáng một lúc rồi phát ra âm thanh:
[Tính toán hoàn tất, nếu như thêm thẻ bài Tô Tuyết Nhi vào trận chiến, kết quả trận chiến lần này vẫn như cũ. Toàn bộ thành biên bên ta đều chết trận, nhưng thời gian của cuộc chiến sẽ kéo dài thêm bốn mươi lăm giây.]Tô Tuyết Nhi rơi vào trầm lặng.
Khối vuông màu bạc lần nữa phát ra âm thanh điện tử: [Tô Tuyết Nhi, cô phải lập tức rời khỏi đây, bằng không tính mạng của cô sẽ hủy diệt tại nơi này.]
Tô Tuyết Nhi lắc đầu nói: “Ta tuyệt đối không bỏ lại Thanh Sơn mà rời đi như vậy.”
“Hơn nữa, dù sao những tính toán này cũng chỉ là tiến hành phân tích căn cứ vào độ mạnh yếu của sóng sức mạnh đến từ các sinh mệnh… Thật ra, đối với chiến tranh mà nói, ngoại trừ sức mạnh, sách lược mới là quan trọng hơn cả.”
Cô bắt đầu không ngừng thao tác trên phi thuyền.
“Bắt đầu bố trí kế hoạch tập kích bất ngờ.”
“Các hệ thống tiến vào trạng thái ẩn nấp, chuẩn bị tiến hành công kích bất ngờ với uy lực mạnh nhất.”
Trên màn hình phát ra âm thanh cảnh báo: [Nhắc nhở: Toàn bộ hỏa lực được bố trí cho cuộc tập kích này đều sẽ được khai hỏa. Sau khi tập kích kết thúc, toàn bộ hệ thống hỏa lực sẽ tiến vào thời gian hồi chiêu.]
“Thực thi!” Tô Tuyết Nhi kiên định nói.
[Rõ.]Theo mệnh lệnh của Tô Tuyết Nhi, phi thuyền dần dần biến mất khỏi vùng đất bên ngoài cứ điểm, không cách nào nhìn thấy.
Cô đưa ra lựa chọn giống như Mực Ma Pháp Khổng Lồ.
Ẩn nấp.
Đánh lén.
Làm xong hết thảy, Tô Tuyết Nhi trở lại gian phòng chỗ Cố Thanh Sơn đang ở.
Cô rón rén đi đến sờ lên gương mặt của Cố Thanh Sơn.
“Thanh Sơn, yên tâm, em sẽ bảo vệ anh.”
Nói xong, cô ngồi xuống bên cạnh hắn, nhắm mắt lại, lẩm nhẩm không ngừng.
Cô đang đọc võ kinh mà Cố Thanh Sơn truyền lại cho cô.
Hắn đã từng nói, đọc võ kinh này lúc nào thì có thể cảm ngộ lúc đó.
Tô Tuyết Nhi tin tưởng hắn sẽ không lừa gạt mình.
Thời gian.
Lặng lẽ trôi qua.
Trong bóng đêm tịch liêu, đột nhiên vang lên một âm thanh vang động tứ phương:
“Bọn trộm cắp, dám mạo phạm Thiên Vương, không thể để tồn tại trên thế gian.”
“Xông lên, không chừa lại bất cứ kẻ nào, giết chết toàn bộ!”
Ầm…
Tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến.
Chiến tranh bắt đầu!
…….
Đây là một nơi hoang vắng trong góc của hành lang bí mật.
Cứ điểm chiến tranh cuối cùng của toàn bộ đế quốc Tinh Huy chìm trong bóng tối, không một tiếng động, vô cùng tĩnh mịch.