– Thánh tử điện hạ, người nọ chính là thiên tài trong hội võ Thần Vực, tên là Lâm Minh, thiên phú cực cao, đánh ngang với Băng Mộng, đứng hàng thứ hai trong hội võ Thần Vực.
– Ah? Hắn chính là Lâm Minh!
Tạo Hóa thánh tử biết được thân phận của Lâm Minh thì dò xét Lâm Minh một chút, mặc dù hắn hiểu nhân tộc, nhưng chỉ là hiểu tư liệu, cũng không biết dung mạo, hơn nữa Tạo Hóa thánh tử chú ý nhất là Thiên tôn, đây mới là mục tiêu Tạo Hóa thánh tử cần đánh chế.
Lâm Minh, quá non.
Nghĩ tới đây Tạo Hóa thánh tử không có tiếp tục chú ý Lâm Minh nữa, hắn nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn, nói ra:
– Đề nghị của Thánh tộc chúng ta các ngươi đáp ứng hay không đáp ứng?
Thần Mộng Thiên Tôn nhíu mày lại, thời điểm này bên tai nàng vang lên truyền âm của Lâm Minh,
– Thần Mộng tiền bối, Thánh tộc đưa ra điều kiện gì?
Thần Mộng Thiên Tôn mang nội dung điều ước nói ra, kể cả tứ đại hộ pháp đã đến và đánh giá thực lực của Thánh tộc cũng nói rõ ràng.
Lâm Minh nghe xong trong nội tâm cười lạnh, Thánh tộc bàn tính đúng là thật tốt, không sợ đau răng, muốn biến Thần Vực thành thuộc địa, tùy ý cướp đoạt tài nguyên, nghĩ thật tốt!
Lâm Minh dùng chân nguyên truyền âm nói:
– Thần Mộng tiền bối, Thánh tộc chỉ phô trương thanh thế mà thôi, theo vãn bối biết sợ rằng chúng ta không đáp ứng điều kiện này thì Thánh tộc cũng không dám phát động chiến tranh toàn diện, bởi vì tình huống của chúng cũng không tốt, Hồn Tộc khả năng đang khai chiến với Thánh tộc, Tạo Hóa Thánh Hoàng đang bị thương chưa khôi phục, bọn chúng căn bản tiêu hao không nổi.
Lâm Minh mang tin tức nói rõ ràng, không có bất kỳ che dấu nào, thời điểm này Thần Mộng Thiên Tôn đưa ra quyết định gì cũng ảnh hưởng tới tương lai của Nhân tộc, đang mang trọng đại, Lâm Minh cũng nói từ đầu chí cuối cho Thần Mộng Thiên Tôn, như vậy mới có thể đánh giá đúng tình thế.
Trong nội tâm Thần Mộng Thiên Tôn khẽ động, kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh, Nhân tộc hoàn toàn chẳng biết gì về Thánh tộc cả, bí mật lớn như thế làm sao Lâm Minh biết?
– Ngươi xác định?
– Ta xác định!
Lâm Minh trả lời khẳng định.
– Ngươi như làm sao biết?
Thần Mộng không thích nhìn trộm bí mật của người khác, nhưng mà chuyện này quá trọng đại, nàng không thể không điều tra rõ ràng nơi phát ra tin tức của Lâm Minh, nhìn xem có thể tin hay không.
Lâm Minh có chút chần chờ, nói ra:
– Đây là vãn bối nhận từ Hỗn Nguyên thiên cung biết được.
Hắn vẫn giấu diếm tin tức ma phương, về phần Thần Mộng Thiên Tôn có tin hay không hắn không quản.
– Hỗn Nguyên thiên cung?
Thần Mộng Thiên Tôn có chút trầm ngâm, Lâm Minh nói có một lỗ thủng, dựa vào Thần Mộng hiểu Lâm Minh, nếu như từ trong Hỗn Nguyên thiên cung biết được tin tức trọng đại này sẽ báo lên, dù sao tin tức này quá mấu chốt, trực tiếp quan hệ đến đại chiến của Thánh tộc cùng nhân tộc, nếu như sớm biết tin tức này Thiên tôn nhân tộc cũng không quá kiêng kị, có thể phái ra nhiều cường giả mạnh hơn đoạt lại huy quang giới.
Lâm Minh sẽ không rõ đạo lý như thế, như vậy tin tức này hơn phân nửa Lâm Minh vừa mới biết được, lúc này mới vội vã yêu cầu tiến vào hiện trường đàm phán, nếu không thì Lâm Minh cũng không chờ lúc này mới nói ra..
Lại liên hệ Lâm Minh vài ngày trước cần thi thể Thánh tộc Đại Giới Giới Vương thì trong lòng Thần Mộng liên tưởng ít nhiều.
Dù sao nàng cũng là nhân vật sống ngàn vạn năm, phỏng đoán một chút cũng mò ra ít nhiều.
Không hề nghi ngờ trên người Lâm Minh có một bí mật, chính là dựa vào bí mật này dò xét trí nhớ của Đại Giới Giới Vương, mà hắn không muốn người khác biết rõ bí mật này.
Thiên tài luôn có bí mật, hơn nữa bí mật trên người Lâm Minh không phải chuyện đùa.
Thần Mộng không có truy vấn, nàng xem ra Lâm Minh không có lý do gì nói dối, lợi ích của hắn nhất trí với nhân tộc.
Nếu là người khác nhất định sẽ giết Lâm Minh và đoạt bí mật này.
Nhưng mà chỉ dựa vào mình nàng là không đủ chèo chống nhân tộc, nhất định cần phải có nhiều cường giả xuất hiện mới được, mà Lâm Minh chính là người mấu chốt, nhân vật như thế Thần Mộng Thiên Tôn thủ hộ cũng không kịp, làm sao giết gà lấy trứng? Đối với Thần Mộng Thiên Tôn mà nói tồn vong của nhân tộc là đệ nhất, tầm quan trọng thậm chí còn vượt qua nàng trở thành Chân Thần!
Cây đổ há còn trứng lành? Trong lòng Thần Mộng thì nhiều ra một Thiên tôn còn tốt hơn bản thân mạnh một mình, đối địch chủng tộc thì Chân Thân cũng ăn bữa nay lo bữa mai.
– Thần Mộng, ngươi cân nhắc thế nào?
Tạo Hóa thánh tử có chút không kiên nhẫn, hắn vuốt cây quạt, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh cùng Thần Mộng Thiên Tôn, hắn có thể cảm giác ra Lâm Minh cùng Thần Mộng đang truyền âm cái gì đó, nhưng mà hắn căn bản không thèm để ý, Lâm Minh trong mắt hắn chỉ là tiểu nhân vật, loại đàm phán liên quan hai chủng tộc này hắn tiến vào có thể làm cái gì? Cho dù hắn nói ra hoa, trước mặt thực lực tuyệt đối chẳng là gì cả!
Cho nên Tạo Hóa thánh tử tuy không kiên nhẫn, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tính trước, hắn chờ xem Thần Mộng cao ngạo khuất phục.
Làm cho nữ tử tuyệt thế khuất phục chính là cảm giác hưởng thụ.
Có lẽ Thần Mộng Thiên Tôn còn cò kè mặc cả một phen, nhưng mà cũng không có sao, hắn có thể xuất ra phong độ thân sĩ nhượng bộ một chút, những nhượng bộ này ngay từ đầu hắn đã chuẩn bị tốt rồi, ví dụ như hắn kỳ thật có thể giao vài trăm đại thế giới cho nhân tộc, hắn cần hơn hai ngàn là đủ rồi.
Thần Mộng quay đầu nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, đột nhiên nàng cười, cười xinh đẹp và chói mắt.
Tạo Hóa thánh tử nao nao, Thần Mộng Thiên Tôn cười cái gì, chẳng lẽ là tươi cười nịnh nọt mình? Hắn còn không rõ ràng cho lắm, lúc này Thần Mộng Thiên Tôn nói ra ba chữ:
– Ta — cự — tuyệt!
Sắc mặt Tạo Hóa thánh tử lập tức cứng đờ.