” Hiện giờ ở nơi kia cũng có một thằng nhóc … Lão đầu kia nhặt được hắn từ bên ngoài và cho đến giờ cũng đã là ba năm … ” Anh đưa tay lên và chạm nhẹ vào má của Luffy .
Đương nhiên là Haruto biết được thân phận thật của Ace , không phải là vì anh là người biết được cốt truyện mà là vì chính miệng của Garp nói ra . Ông tin rằng anh sẽ là người duy nhất có thể bảo vệ được Ace nếu như ông bị ràng buộc bởi chính chính nghĩa mà ông hiệu trung này .
Tuy rằng mọi người đều cho rằng Saito Kiyoshi và Saito Kurenai chính là những người trung thành nhất đối với hải quân , giống như Akainu . Nhưng đối với những hải quân lâu năm và đầy kinh nghiệm như ba người Garp thì bọn hắn đều biết rằng sự trung thành này chỉ hiện hữu cho đến thời điểm mà nó không cần nữa . Hải quân không hoàn toàn là chính nghĩa , tất cả những hải quân nhạy bén đều nhận ra điều đó …
Một chứng minh duy nhất mà không ai có thể phản đối được , ngay cả Akainu … Thiên Long Nhân …
Và chính hai người cũng đã nói ra suy nghĩ của mình khi được Sengoku hỏi …
Ông hỏi rằng nếu như một ngày hai người phải lựa chọn … Một bên chính là hải quân và một bên là người nhà thì hai người sẽ chọn thứ nào .
Không chần chừ , cả hai đã nói rằng người nhà chính là thứ mà bọn họ hướng đến . Chính nghĩa của bọn họ chính là bảo vệ người nhà …
Từ đó , cả ba người Sengoku đều biết rằng việc hai người phản bộ và đứng về phía đối diện chỉ là vấn đề thời gian …
” Vậy sao … Dadan cũng tốt . Mặc dù tính cách không mấy ôn nhu nhưng vẫn phần nào đó yêu thương trẻ con … ” Dragon lẩm bẩm .
” Ngươi cũng đừng lo . Ta sẽ cố gắng dành thời gian để quay trở về nơi này để chăm coi bọn hắn … Dù sao thì nơi này cũng là quê hương của bọn ta … ” Haruto nhẹ nhàng nói .
Theo như bên trong lý lịch của hai người trong hải quân thì nơi xuất sinh của cả hai chính là Đông Hải và ngay chính làng Cối Xoay Gió này . Tuy rằng chính Garp và những người dân ở đây không nhận ra được hai người nhưng bọn hắn cho rằng có lẽ hai người chỉ là được sinh ra ở nơi này và sau đó là di chuyển đến nơi khác .
” Cảm ơn ngươi , Haruto ca … ” Dragon trầm mặt nhìn gương mặt cùng cử chỉ ôn nhu của người nam nhân trước mặt . Tâm trạng của hắn trở nên mâu thuẫn khi hắn muốn anh và cô cùng phản bội hải quân và gia nhập vào Quân cách mạng nhưng Dragon biết được rằng hai người vẫn có chuyện cần phải làm và nó liên quan đến hải quân nên không thể nào có thể phản bội hải quân được .
” Ngươi nhanh trở về đi … Có lẽ thuộc hạ của ngươi đang lo lắng đi ? ” Haruto ngẩng đầu nhìn lên đằng xa hai bóng người đang nấp .
” Ta sẽ không ngăn ngươi thực hiện ước mộng của mình … Nhưng hãy kiên nhẫn … Bọn Chính phủ Thế giới cũng không phải là một bọn bù nhìn . Bọn hắn có thể còn đứng được đỉnh của Kim Tự Tháp chính là người còn bản lĩnh nên đừng khinh thường bọn hắn … ” Anh nhẹ nhàng nói rồi đặt tay lên đầu của Dragon .
” Hẹn lại một lần nữa gặp ngươi ở một tương lai không xa , Dragon … ” Sau đó hắn cảm nhận được bàn tay trên đầu mình trở nên nhẹ hơn và hoàn toàn biến mất , cũng như thân ảnh của anh . Haruto hoàn toàn biến mất cùng với đứa con mà hắn tin tưởng trao gửi dưới sự chăm sóc của hai người .
++++++ Kết thúc hồi tưởng +++++++
” …. ” Haruto trầm mặt nhìn Garp rồi nhớ lại sự kiện mới xảy ra . Anh thở dài rồi cẩn thận cầm lấy một chiếc chăn gần đó rồi đắp lên người của Garp .
” Thật là … ít nhất ngươi cũng đừng ngủ ở mọi nơi như vậy chứ ? Sẽ dễ bị bệnh ah … ” Anh lẩm bẩm rồi chỉnh sửa lại cơ thể của Garp để ông có tư thế ngủ thoải mái nhất .
” Chúc ngủ ngon , Garp gia gia … ” Anh mỉm cười rồi đứng dậy rời khỏi phòng .
Vừa lúc cánh cửa đóng lại , Garp mở mắt dậy , không hề có bất cứ sự buồn ngủ nào trong đôi mắt đó . Ông nhìn xuống chiếc chăn trên người rồi cười nhẹ , ánh mắt trở nên dịu lại và đầy yêu thương …
” Ta có vẻ đã khiến cho ngươi thật lo lắng nhỉ … “
” Đột nhiên cảm thấy tội lỗi ah … ” Ông cảm thán nói rồi ngã đầu xuống gối , sau đó nhắm mắt lại và một lần nữa chìm vào trong giấc ngủ với một nụ cười trên môi .
