Chu Hằng liếc nàng một cái nói:
– Ngươi có tư cách gì ra lệnh cho ta?
– Ngươi tên ác dân thấp hèn này, dám khi dễ Bổn cung, ngươi khó thoát khỏi tội chết!
Lan Phi nổi giận nói, cuộc sống như thế, một ngày nàng cũng không qua được, bị giam ở không gian hẹp này, không có thị nữ, không có tùy tùng, khiến nàng có thói quen cao cao tại thượng muốn nổi điên lên.
– Ngươi có tin ta sẽ giết chết ngươi ở đây không?
Chu Hằng bình ổn ngồi xuống.
Lan Phi vạn phần hối hận vì mình đắc tội một tên to gan lớn mật như vậy, nàng kết thù với Chu Hằng chỉ vì một câu 1000 linh thạch mua nàng của đối phương. Chuyện này có thể cười cho qua, nhưng nàng lại tính toán chi li, rốt cục chọc giận Chu Hằng.
Nàng lại không nghĩ đến, Chu Hằng căn bản không muốn phát sinh quan hệ với nàng, đi Thủy Nguyệt Cung chỉ là để tìm Nam Cung Nguyệt Dung, bằng không Chu Hằng làm sao có thể đi Thủy Nguyệt Cung tìm nàng chứ?
– Ngươi không phải là muốn báo thù Bổn cung sao? Tốt, ngươi còn muốn làm Bổn cung vài lần ngươi mới đã nghiền, sau đó thả Bổn cung ra!
Lan Phi lớn tiếng nói, vừa nằm xuống giường vừa kéo váy dài tới hông, sau đó trút bỏ khố nhỏ, lộ ra kiều đồn và tam giác thần bí.
– Lên đi! Bổn cung làm cho ngươi hài lòng mới thôi!
Nàng vểnh cái mông tròn lên.
– Thu lại cái bộ dáng thấp hèn của ngươi đi!
Chu Hằng mạnh mẽ vỗ một bạt lên mông nàng, nếu không nhận lầm người, hắn tuyệt đối sẽ không phát sinh quan hệ với Lan Phi, mà đã một kiếm giết chết, tuy nhiên làm thì cũng đã làm rồi, hắn cũng không thể phủ nhận.
Lan Phi, hắn tuyệt đối không thả, một lần làm nữ nhân của hắn, như vậy cả đời chính là của hắn!
Là một nữ nô không tồi!
Ngẫm lại để một vị phu nhân làm nữ nô, vẫn rất có cảm giác thành tựu.
Chu Hằng không khỏi nhớ lại Nam Cung Nguyệt Dung, lần đó thả nàng rời đi có chút hối hận, nếu bây giờ để hắn chọn lại, vậy khẳng định đã thu vào làm nữ nô rồi.
Nghĩ đến bộ dáng hai mẹ con này cùng giường, trong lòng hắn không khỏi nóng lên, nhưng lập tức lắc đầu, khẩu vị của mình đúng là càng ngày càng nặng. Bất quá nếu thu Nam Cung Nguyệt Dung vào thì cũng không phát sinh quan hệ cưỡi nhầm ngựa với Lan Phi rồi.
Nam Cung Nguyệt Dung chạy đi đâu rồi?
– Con gái ngươi đâu?
Hắn hỏi.
Lan Phi lập tức bất chấp bị Chu Hằng nhục nhã, trợn mắt trừng mắt với Chu Hằng:
– Ngươi còn dám đánh chủ ý nữ nhi của Bổn cung?
– Thái độ này của ngươi quá cay nghiệt rồi.
Chu Hằng đè Lan Phi lên giường, lại cho một bạt tay lên mông mỡ của nàng, nữ nhân hắn phải giáo huấn, bất kể thân phận của nàng là gì!
– Ngươi tên thảo dân thấp hèn này, Bổn cung muốn giết ngươi! Giết ngươi!
Lan Phi vừa giận vừa tức vừa xấu hổ, tên này lại dám đánh mông mình! Hắn sao lại dám!
– Ba ba ba!
Chu Hằng không nhịn được so sánh cảm giác vỗ mông Lan Phi và Tiêu Họa Thủy, cũng đầy đặn mượt mà, nhưng Lan Phi vì sinh con rồi, cho nên mông lớn hơn một chút, thịt cũng mềm mại hơn, cảm xúc rất là thoải mái.
Sau khi Lan Phi kêu lên một trận, cuối cùng nhận mệnh ngậm miệng lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vận mệnh của mình.
Nàng cũng không phải là người không có kiến thức, lúc trước thừa dịp Chu Hằng vắng mặt, nàng đã nghiên cứu qua đường lui, chỉ là cửa đá kia nàng căn bản không thể xê xích được! Về phần lầu hai, tầng quầng sáng kia cũng chặn nàng không thể tiến thêm.
Đây là một kiện pháp khí không gian! Nhưng lại có thể chứa người sống!
Pháp khí không gian trân quý bực nào!
Cho dù nàng cũng không có, trong hoàng thất cũng chỉ có hoàng đế đương triều Nam Cung Hoành mới có một kiện, về sau Nam Cung Nguyệt Dung cũng có một kiện! Nam Cung Nguyệt Dung có thể có được, cũng không phải vì nàng là Công chúa hoàng thất, mà vì thiên phú võ đạo kiệt xuất của nàng!
Pháp khí không gian Nam Cung Hoành và Nam Cung Nguyệt Dung bao lớn? Cao thấp, rộng chỉ hơn một trượng, so với cái này thì kém một đường. Mà pháp khí không gian có thể cất chứa vật còn sống thì nghe cũng chưa nghe qua.
Đây là kiện chí bảo! Giá trị của nó có thể vượt qua toàn bộ Thiên Tinh Tông! Nếu như có thể kiếm được món bảo vật này, nàng tuyệt đối trở thành hoàng hậu Hàn Thương Quốc!
Không phải là không có cơ hội, nàng là Sơ Phân Cảnh, Chu Hằng cũng là Sơ Phân Cảnh, hiện tại hai người đều có quan hệ thân mật nhất, nàng luôn có thể tìm được cơ hội hạ thủ.
– Đừng đánh, Bổn cung không dám nữa!
Nàng biến đổi sách lược.
– Bổn cung?
Chu Hằng dừng tay.
– Ta! Ta!
Lan Phi vội vàng cải chính nói.
– Con gái ngươi ở đâu?
Chu Hằng lại hỏi.
– Nàng và Tỉnh Thiên đã bị Thiên Tinh Tông đưa đi Phong Khiếu Tông ở Lãng Nguyệt Quốc rồi!
Lan Phi cũng không lo lắng cho con gái, Phong Khiếu Tông là trung cấp tông môn Lãng Nguyệt Quốc, trong phái có cường giả Linh Hải Cảnh, Chu Hằng dù có thêm 100 lá gan cũng không dám đi trêu chọc.
Không ngờ lại chạy tới Lãng Nguyệt Quốc?
Chu Hằng không hỏi Lan Phi tại sao lại tới Thủy Nguyệt Cung, chuyện này đã không còn quan trọng rồi.
– Ngươi an tâm ở trong này đi.
…
Mỗi một Vương triều, Hoàng triều đều có chỗ dựa vững chắc, Thiên Tinh Tông là phụ thuộc vào Phong Khiếu Tông của Lãng Nguyệt Quốc, không có tầng quan hệ này, Hàn Thương Quốc đã sớm đổi chủ.
Đương nhiên, vì nịnh bợ cái chỗ dựa vững chắc này, Thiên Tinh Tông cũng cần giao nộp phần lớn linh thạch khai thác được lên cho Phong Khiếu Tông. Không giao? Có thể, Phong Khiếu Tông hoàn toàn có thể bồi dưỡng tông môn để làm chủ nhân Hàn Thương Quốc.
Thế giới thần bí của Đại Diễn Tông khiến rất nhiều cao tầng Phong Khiếu Tông coi trọng, bọn họ xuất động hai vị cường giả Linh Hải Cảnh đến tìm tòi.
Tại trước mặt hai đại cường giả này, đại trận hộ sơn Đại Diễn Tông không có tác dụng, bị bọn họ dùng lực lượng kinh khủng mạnh mẽ phá giải, mang theo đệ tử cùng nhau tiến vào thế giới thần bí kia.
Nhưng mà chỉ sau ba ngày, những người này đã gãy cánh mà về, chẳng những người chết mất hai phần ba, ngay cả một vị cường giả Linh Hải Cảnh cũng chết ở bên trong!
Tin tức truyền ra, người đời đều kinh hãi!
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 140: Cưỡi Sai Ngựa