Lang Vương lé mắt nhìn Quỳnh Nương, kéo dài giọng: “Vậy nếu bổn vương không bì kịp phụ vương, nàng liền đi với người khác?”
Quỳnh Nương cười nói: “Nếu tuổi chàng dần lớn, học hành vi bất kham của mấy lão già khốn nạn, chuyên tìm thanh xuân trên người nữ tử trẻ tuổi, thải âm bổ dương, ta sẽ tự nhường vị trí, cho lão già chàng thải bổ đủ luôn…”
Lang Vương vừa qua tuổi hai mươi lại biến thành lão nhân khốn nạn trong miệng kiều thê, sao hắn chịu được? Hắn bèn ôm nàng lăn vào giường, hỏi kỹ thải âm bổ dương, ích thọ duyên niên thế nào.
Tuy lúc mới mang thai không được động đao thật kiếm thật, nhưng quyển sách Lang Vương lén đưa cho Quỳnh Nương làm Quỳnh Nương hiểu được không ít thủ đoạn.
Do với đời trước không phóng khoáng, xem như hiện giờ Quỳnh Nương đã thay da đổi thịt, nàng biết nếu không ép khô chất béo thì ruộng của người ngoài sẽ màu mỡ, màn che rung rung, thỉnh thoảng truyền ra tiếng vui cười hoà với tiếng rên rỉ…
Năm này cuối cùng cũng qua.
Có điều chuyện Lang Vương Vương phi và thuộc hạ vì dân trừ hại lại ồn ào huyên náo truyền khắp kinh thành. Loại chuyện nữ anh hùng giơ tay chém xuống cắt đứt nghiệt căn của tặc nhân này, đủ các chi tiết thật sự có thể suy diễn ra một phiên bản khác hoàn toàn, hoặc bóng bẩy hoặc kinh hồn.
Lúc đó người kể chuyện trong các trà lâu đều vội vàng biên soạn sách mới, nước miếng bay tứ tung nói về phong phạm hiệp sĩ của Công Tôn nhị cô nương dưới tay Lang Vương phi.
Nhưng vì để hấp dẫn quần chúng nên khó tránh khỏi có người thêm mắm thêm muối. Thí dụ như hôm nay, Quỳnh Nương nam trang và Công Tôn Nhị nương cùng đến xưởng đóng tàu mua thuyền biển, lúc tùy tiện tìm một trà lâu đi vào nghỉ ngơi bỗng nghe thấy một đoạn Công Tôn nhị cô nương chủ động cởi sam dệt, lộ ra da thịt tuyết trắng dụ hoặc kẻ bắt cóc cởi khố.
Quỳnh Nương đổ mồ hôi lạnh thay người kể chuyện gầy gò kia, liếc mắt nhìn giai nhân “tuyết trắng” đen nhánh bên cạnh, không biết nàng ấy sẽ lên làm khó dễ lúc nào.
Ai ngờ nàng ấy lại xem như không có việc gì, lại còn nghe rất vui vẻ.
Đúng là ngoài dự đoán của Quỳnh Nương, nàng nói: “Còn tưởng ngươi sẽ lập tức xốc bàn lên, đang tiếc bàn trà bánh này, không ngờ mấy ngày không gặp mà công phu dưỡng khí của nhị cô nương lợi hại lên nhiều nha!”
Lúc này Công Tôn nhị mới hiểu vì sao vừa nãy Lang Vương phi đột nhiên bưng một mâm bánh ngọt lên, hoá ra là sợ mình xốc bàn làm nàng hết cái ăn.
Nàng lập tức ha ha cười nói: “Vương phi, ngài đúng là diệu nhân! Hiện giờ ngài đang có mang, ta ăn gan báo cũng không dám xốc bàn lên kinh hách đến thai nhi của ngài. Hội đèn lồng lần đó hại ngài nên Vương gia đã thầm bắt bí ca ca ta và ta đấy. Hơn nữa, một ngày thuyết thư cũng chỉ mười mấy đồng tiền nước trà, đến bến tàu toàn là mấy người lỗ mãng, không nói bóng bẩy chút thì làm sao có người cổ động tới nghe, cơ mà nói vài đoạn rất dễ nghe, ta nghe xong cũng thấy vui. Hắn không nói cũng có người nói, Công Tôn nhị ta có bản lĩnh thế nào đi nữa cũng không chặn miệng tất cả mọi người được!”
Quỳnh Nương rất thích Công Tôn nhị cô nương, vốn thấy nàng ấy lanh lẹ, mà bây giờ nghe xong nàng ấy nói vậy, từ nội tâm cảm thấy Công Tôn nhị là một nhân vật, nàng lập tức nâng chén trà lấy trà thay rượu, nói: “Ta sống đời này, chuyện may mắn nhất là kết giao với ngươi, để ta biết, hoá ra nữ tử còn có một cách sống khác.”
Công Tôn nhị cũng không khách khí, chạm chén với Quỳnh Nương, cười nói: “Đã thích ta như vậy, tương lai sinh hạ tiểu thế tử gọi ta là di mẫu được không?”
Đời trước Liễu Bình Xuyên cố tình tiếp cận nhi nữ của Quỳnh Nương, để lại bóng ma không nhỏ cho nàng. Nhưng nghe Công Tôn nhị nói vậy, Quỳnh Nương lại trả lời không chút do dự: “Một lời đã định, nếu hài nhi của ta có di mẫu như ngươi, dù là nữ tử cũng có thể trở thành nhi lang đội trời đạp đất.”
Lời xằng xiên này vừa nói ra, bản thân Quỳnh nương cũng bị chọc cho cười, lúc hai người đang cười, có một người rốt cuộc không nghe nổi tiên sinh thuyết thư kia nói bậy nữa.
Có một người đi ra từ phòng lầu hai đối diện, gào to một tiếng: “Lão tiên sinh này, ban ngày ban mặt lại phá hỏng trong sạch của cô nương, vốn là nữ nghĩa sĩ vì dân trừ hại, sao có thể để ngươi bôi nhọ như vậy!”
Công Tôn Nhị nương cũng tò mò, vươn cổ ra ngoài nhìn, đến tột cùng là ai giữ gìn trong sạch cho nàng như vậy.
Vừa nhìn bỗng thấy người quen, không phải là Liễu Tương Cư đại công tử Liễu gia sao?
Tiên sinh thuyết thư thấy Liễu Tương Cư mặc quân phục, bội đao bên hông, bên người cũng đều là một ít quân gia, hiển nhiên không dám nói nữa, vâng vâng dạ dạ gật đầu cúi người nhận lỗi.
Liễu Tương Cư nhíu mày nhìn tiên sinh thuyết thư, móc ra một thỏi bạc từ trong ngực cho hắn: “Nếu lại nói bậy nữa ta sẽ tất không tha cho ngươi, thỏi bạc này là ngân lượng ta đặt quyển mới cho ngươi, ngươi diễn dịch lại một lần nữa, ngày mai ta sẽ phái người đến nghe, nhất định phải khôi phục thanh danh của Công Tôn nữ nghĩa sĩ…”
Liễu Tương Cư nói xong liền dẫn người rời đi.
Công Tôn nhị há hốc mồm, không ngờ Liễu tướng quân không nể mặt nàng lắm lại giữ gìn trong sạch của nàng sau lưng như vậy.
Quỳnh Nương thấy vậy, cười nói: “Đại ca ta chính là người như vậy, chính trực lại nghĩa khí. Đáng tiếc từ nhỏ không thích đọc sách, nếu không huynh ấy vào triều làm quan tất là lương thần đắc lực của vạn tuế.”
Công Tôn nhị gật đầu: “Nhân tình của đại ca Vương phi, ta nhận, ngày nào đó sẽ mời Liễu tướng quân uống rượu.”
Quỳnh Nương cười nói: “Nếu ca ca ta không biết ngươi là nữ tử, nói không chừng có thể cùng nhau uống một chén, nhưng hôm nay đã biết ngươi là thân nữ nhi, quả quyết không thể ngồi chè chén với ngươi được.”
Công Tôn nhị nhướng mày, giảo hoạt cười nói: “Vương phi có dám đánh cuộc với ta, xem đại ca ngươi có thể cùng uống với ta không?”
Quỳnh Nương biết tính cá cược mãnh liệt của Công Tôn nhị, thích cá cược với người ta nhất. Trước đó đánh cược với mấy cô nương ở ngõ hoa liễu mà oanh động hơn nửa cái kinh thành.
Bây giờ lại đánh cược, nàng lo lắng danh tiết của đại ca mình khó giữ được, sẽ bị Công Tôn nhị trói lên bàn tiệc, vì thế nàng xua tay cười nói: “Ta hễ cược là thua, không giỏi đánh cuộc bằng ngươi đâu.”
Công Tôn nhị cô nương nghe vậy tiếc nuối lắc đầu, hình như là đang tiếc suy nghĩ trong đầu vừa mới nhảy ra đã không thể thực hiện.