“Có vài công việc ở đây cần chị giải quyết nên chị về sớm. Em xách vali lên xe hộ chị nhé!”
” Vâng ạ!”
Vi Yến quay qua nhìn chàng trai đứng bên cạnh sếp, khuôn mặt thân thiện nói.
“Anh bạn! Cho tôi xin cái vali và túi xách của sếp tôi được không?”
Như không nghe thấy Âu Thành Triệu chỉ nhìn chằm chằm Lạc Ân Nghiên đang ngồi trên xe. Vi Yến thấy cậu không trả lời thì giọng có chút lớn hơn.
“Này! Cho xin cái vali với túi xách! Cậu cứ cầm khư khư mãi vậy?.”
Tấm kính của xe bỗng nhiên được kéo xuống. Lạc Ân Nghiên trên mặt đeo một chiếc kính râm, ngó đầu ra nhìn Âu Thành Triệu.
“Đưa vali cho Vi Yến đi! Lên xe tôi đưa cậu về.”
Âu Thành Triệu lúc này mới chịu ngoan ngoãn đưa vali cho thư ký. Cậu đi lại kéo cửa xe ra chui vào ngồi sát cạnh cô. Giọng nói nhõng nhẽo vang lên.
“Hôm nay đáp cánh hơi trễ, trời cũng tối mất rồi. Em ở đây một mình lại không giỏi nấu ăn. Tối nay chị đi ăn với em nhé.”
Lạc Ân Nghiên gật đầu qua loa, coi như là đồng ý.
Thấy được sự đồng ý của cô Âu Thành Triệu vui vẻ. Bỗng nhiên điện thoại cậu lúc này vang lên nhìn thấy được cái tên trên màn hình, mặt gượng gạo nhanh chóng dấu sau lưng rồi tắt máy.
Lạc Ân Nghiên đang dựa vào ghế dưỡng thần cũng không thấy được hành động khẩn trương vừa rồi của Âu Thành Triệu.
*************
Chiếc xe tiến đến một khu chung cư sang trọng được coi là đắt nhất thành phố A hiện tại. Đây là khu chung cư Âu Thành Triệu đang ở. Bên ngoài nó được thiết kế theo kiểu dáng Châu Âu cổ điển, đây có lẽ là lý do khu chung cư này hiện tại đắt nhất.
Lạc Ân Nghiên nhìn phía bên ngoài sau đó quay mặt lườm cậu một cái nhẹ. Miệng thì nói không có nhà, nhưng lại ở căn chung cư đắt nhất thành phố. Thật đúng là không nên tin lời của Âu Thành Triệu. Lạc Ân Nghiên thở dài mệt mỏi.
“Xuống xe đi! Tới nhà cậu rồi!.”
Âu Thành Triệu mở cửa nhìn cô luyến tiếc, giọng nói đáng thương lại cất lên.
“Chị đã hứa tối nay đi ăn với em rồi! Đừng quên đó. Tạm biệt! Em yêu chị.” Nói xong cậu đóng xầm cửa quay lưng đi vào.
Vi Yến nãy giờ nghe cuộc trò chuyện của hai người thì há hốc, mắt chữ O mồm chữ A bất ngờ.
“Sếp! cậu ta vừa mới bảo em yêu chị sao? Không phải sếp đã……”
“Chị chia tay rồi! Với lại chị cùng cậu nhóc đó cũng không có quan hệ gì. Em đừng bận tâm!”
Nghe được giọng khó chịu từ cô Vi Yến nhanh chóng im lặng. Đạp ga đi thẳng về nhà Lạc Ân Nghiên.
Tới nhà, Lạc Ân Nghiên nhanh chóng xuống xe lấy vali của mình xuống, tạm biệt Vi Yến xong cô liền đi vào nhà. Điều đầu tiên cần làm lúc này đó chính là đi tắm, đi cả ngày nên cô chỉ muốn tắm sạch sẽ rồi sau đó lên giường ngủ một giấc thật đã.
Căn nhà của cô ở được nằm trong khu đô thị, những ngôi nhà ở đây đều là những căn hộ được xây khá giống nhau. Lạc Ân Nghiên là một người thích đơn giản nên cô chỉ mua những căn nhà tầm trung. So với căn nhà tầm cao chắc chắc sẽ không sang trọng bằng, nhưng về tiện nghi chắc chắc sẽ rất hơn.
Sắp xếp lại quần áo bỏ vô tủ, cô lấy một chiếc váy ngủ được may bằng lụa đơn giản rồi tiến vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Cởi quần áo ra Lạc Ân Nghiên nhìn lên cần cổ, thấy những vết hôn đỏ chót chi chít trên ngực và cổ mình, bầu ngực thì vẫn in hằn vết tay của tên kia. Nghĩ thầm trong lòng.
‘Thật xui rủi! khi không lại dính vào cái tên như sói hoang thế này’
Mở vòi sen lên, cô đứng giữa dòng nước ấm áp. Những hạt nước nhỏ kết hợp thi nhau rơi xuống tất da thịt của cô, Lạc Ân Nghiên cảm thấy thật sảng khoái, những mệt mỏi của ngày hôm nay như được các dòng nước này rửa trôi đi vậy.
Tắm rửa xong, cô lấy chiếc khắn tắm quấn quanh người. Bước ra trước bàn trang điểm, Lạc Ân Nghiên bật máy xấy, xấy lên mái tóc xoăn của mình, tiếng ù ù của máy xấy khiến cô buồn ngủ, chưa đợi tóc khô Lạc Ân Nghiên quyết định mặc kệ rồi leo lên giường. Vừa ngã lưng xuống chiếc nệm êm ái thân quen này, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
**************
Âu Thành Triệu bên này, sau khi về nhà cậu liền gọi điện lại cho Châu Ái Nghi. Đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.
“Em trai yêu! Chị nghe nói em về nước rồi sao?”
“Em vừa mới về tới nhà.”
“Sao? Mấy ngày nay em chơi vui chứ?”
“Rất vui là đằng khác, đã được nếm thử món ngon rồi. Rất thích! rất vừa lòng.” Vừa nói Âu Thành Triệu vừa nghĩ tới lúc đó, liếm môi nhẹ.
“Haha, làm tốt lắm em trai. Phong Lãnh Thiên bên này cũng không còn bài xích chị nữa. Kế hoạch của chúng ta thật sự là thành công tốt đẹp!”
“Chỉ cần khiến cô ta yêu em, sau đó bỏ nữa thôi là thành công mĩ mãn.”
Âu Thành Triệu nghe vậy nhếch môi cười thích thú.
“Tối này em tính đưa chị ta đi ăn ở nhà hàng xxx, chị cũng dụ Phòng Lãnh Thiên ra đi, tạo một cuộc gặp mặt bất ngờ. Chắc sẽ rất thú vị đó!”
“Được rồi! dù gì tối nay chị cũng tính rủ anh ấy đi chơi. Em nghỉ ngơi đi, chị cúp máy trước”.
Cúp máy xong Âu Thành Triệu tiến vào phòng tắm sửa soạn cho buổi tối thú vị ngày hôm nay.