Cốc cốc cốc, Thư Đồng đang dựa vào cửa thì truyền đến tiếng gõ cửa, chấn động sống lưng của cô.
“Con gái, con vẫn còn ngủ à?” Ba Thư hỏi qua cửa.
Tim Thư Đồng đập như nổi trống, sợ bị ba ba phát hiện, nhìn Đường Hân liếc mắt ra hiệu, yêu cầu anh dừng lại trước.
Đường Hân nhướn mày, động eo, côn th*t lại trêu đùa, nói khẽ trong miệng: “Chờ anh làm xong em hẳn trả lời.”
Anh lại mong sao Thư Đồng bị cha mẹ bắt gặp được, gạo nấu thành cơm rồi cô mang thai, đến lúc đó cả đời này Thư Đồng đã bị anh bắt được rồi.
Ngăn cách bởi cánh cửa dày, ba Thư không hề biết, con gái mình đang làm tình, bị một người chưa thành niên không kiêng nể gì đùa bỡn cơ thể.
Ba Thư thấy con gái không trả lời, vặn vẹo tay cầm cửa, tràn đầy lo lắng hỏi: “Con gái không có việc gì chứ?”
Trong huyệt Thư Đồng mút lấy côn th*t, thừa nhận từng cái va chạm, khoái cảm vô cùng, cố gắng trấn tĩnh giọng nói: “Ba, con mới ngủ dậy, mặc quần áo xong sẽ ra ngoài.”
Ba Thư cũng cảm thấy mình hấp tấp, ông không thể tùy tiện xông vào phòng của con gái mình thế này bèn ngượng ngùng cười: “Không sao, ba không phiền con, chút nữa nhớ ra ăn cơm tối.”
Thư Đồng đáp lại, trái tim thấp thỏm hạ xuống, cúi đầu nhìn hạ thể hai người giao hợp, hoa môi bị làm đến mở ra, tiểu huyệt dường như đã căng lớn đến cực hạn, ướt nhẹp khuấy động côn th*t thô dài.
Cô nhỏ giọng oán giận: “Năm phút đã qua lâu rồi, sao anh còn chưa bắn ra?”
Đường Hân nghiêng người dựa sát vào cô, môi trái tim dán lên miệng anh đào nhỏ: “Em kẹp chặt một chút, anh bắn ra.”
“Đừng bắn vào bên trong.” Thư Đồng oán trách một tiếng, dùng lực kẹp chặt huyệt nhục, muốn bức anh ra.
Đường Hân đột nhiên đâm vào chỗ sâu nhất, môi vùi vào tóc của cô, thở hổn hển, cơ thể áp vào cô như thể muốn tan vào nhau.
Thư Đồng cảm thấy từng dòng chất lỏng nóng bỏng, bắn vào chỗ sâu nhất, nóng đến mức muốn làm bỏng chân cô.
Sau khi bắn xong, côn th*t mềm xuống nhưng vẫn cố ý kích thích vài cái, không muốn lãng phí chút tinh dịch.
Nhưng lượng tinh dịch anh xuất ra quá nhiều, khi rút ra từ trong huyệt của cô, không ít tinh dịch trắng đục chảy ra.
Đường Hân cắm ngón tay vào cửa huyệt, thở dài: “Lại chảy ra nhiều như vậy, nếu không nằm trên giường, để chảy nhiều như vậy thật đáng tiếc.”
Thư Đồng đẩy tay anh ra: “Mặc quần áo vào nhanh lên.”
Thừa dịp cha mẹ đang nấu ăn ở trong phòng bếp, Thư Đồng đẩy Đường Hân mặc quần áo tử tế ra khỏi cửa.
Cửa lớn đang mở, Đường Hân miễn cưỡng bước một bước, gương mặt nặng nề chăm chú nhìn cô, khóe môi cong lên, lúm đồng tiền nhỏ vẫn đáng yêu. . KHÔNG QUẢNG CÁO, đọc t?uyện tại – ? ? u ? ? ? U Y E N.?n —
Phòng bếp truyền đến tiếng động nấu ăn, Thư Đồng sợ hãi, mạnh mẽ đẩy Đường Hân: “Đi đi!”
Đường Hân làm lâu như vậy vẫn thấy không đủ, nghĩ chỉ muốn chiếm tiện nghi.
Anh cúi người, hôn lên môi cô, thoả mãn cười: “Anh đi đây.”
Thư Đồng choáng váng, trên mặt nóng lên.
“Con gái, cậu ta là ai vậy?”
Tay ba Thư cầm một cây muôi xào, há to mồm nhìn về phía hai người, phía sau sắc mặt mẹ Thư đông lại.