Được Lục Việt coi trọng như vậy, mà ngay khi vào công ty liền khảo sát tình hình kinh doanh của công ty, người phụ nữ này…
Hứa Triệu vỗ đầu một cái, trong mắt tràn đầy vui sướng vì phát hiện ra chân tướng, “Đây nhất định là vị hôn thê của Lục tổng, là phu nhân tương lai của tổng tài tập đoàn Lục thị!”
Mở cuộc họp chắc cũng là yêu cầu của Lục tổng là muốn cho vụ hôn thê có chỗ đứng nhất định trong công ty sao? Hứa Triệu không dám trì hoãn nữa, lập tức thông báo mở họp.
Xong cuộc họp, Hứa Triệu đã chắc chắn Đồng Linh là vị hôn thê của tổng tài, tuy là Đồng Linh không giới thiệu quan hệ giữa cô và Lục Việt là gì, nhưng cách cô xưng hô và sự thân mật khi cô nói đến Lục Việt cũng cho thấy quan hệ giữa hai người họ không bình thường.
Hơn nữa Đồng Linh có cách hành xử khá giống Lục Việt, những gì cô biểu hiện trong cuộc họp khiến quản lí các bộ phận vô cùng thưởng thức.
Nhân viên chức vụ cao trong công ty có ai không phải là người sáng suốt? Liếc nhìn nhau một cái, trong lòng đã có suy tính.
“Những đề nghị mà tiểu thư Dư đưa ra rất có tính khả thi, năng lực của cô ấy cũng không thua kém Lục tổng nhiều.”
“Đúng vậy, còn trẻ mà đã rất ưu tú, quả là hậu sinh khả úy.”
“Công ty của chúng ta có Lục tổng và Dư tiểu thư, nhất định tiền đồ vô lượng.”
……
Với sự tán thành của quản lí các bộ phận đối với Đồng Linh, công ty nhanh chóng truyền ra tin đồn có một vị cấp trên năng lực xuất chúng, trẻ tuổi xinh đẹp. Hứa Triệu cố ý sắp xếp cho Đồng Linh một vị trí trong phòng tổng giám đốc, cũng như là gián tiếp thừa nhận ngoài Lục Việt ra thì cô chính là người lãnh đạo địa vị cao nhất.
Nhân viên trong công ty bắt đầu bàn tán xôn xao, ai ai cũng suy đoán thân phận thật sự của sếp mới, khi họ nghe được đây là người mà Lục tổng giao cho Hứa bí thứ tiếp đãi thì đều nhất trí cho rằng đây là phu nhân của công ty, là hôn thê hào môn trong truyền thuyết!
m577: 【??? 】
m577: 【 ký chủ, sao tôi cứ cảm thấy có gì đó sai sai? 】
Đồng Linh trên chiếc ghế da của lãnh đạo, nhìn căn phòng rộng rãi và bàn làm việc bằng gỗ gụ, cười hài lòng: “Sai ở chỗ nào? Ngồi ở chỗ này thoải mái hơn ở bên ngoài nhiều.”
m577 nghe bên ngoài bàn tán mà suy sụp: 【 chỗ nào cũng sai hết! Sao cô lại thành vị hôn thê của Lục Việt được! 】
……
Lục Việt đi công tác mấy ngày bận rộn đến chân không chạm đất, đến khi hoàn thành hạng mục ở nước ngoài thì lập tức trở về, mặc kệ việc lệch múi giờ mà đến thẳng công ty.
Thời gian rảnh rỗi ở nước ngoài, Lục Việt có hỏi Hứa Triệu về Dư Ngữ Nhu. Hứa Triệu khen cô không dứt lời, nhiệt tình vô cùng, đến mức Lục Việt hoài nghi có phải nữ nhân kia mê hoặc bí thư của anh không.
Dựa vào thủ đoạn của Dư Ngữ Nhu thì đây không phải chuyện khó khăn gì, đến Lục Việt cũng thua trước cô, thì người khác bị cô thu hút cũng là việc bình thường.
Trong lòng nghĩ như vậy nhưng anh vẫn có chút hụt hẫng, anh để cô đến công ty làm việc là để tạo thời gian ở bên nhau nhiều hơn chứ không phải để may áo cưới cho người khác! Tuy rằng Lục Việt biết rõ Dư Ngữ Nhu chướng mắt Hứa Triệu, nhưng… Vừa xuống máy bay đã chạy đến công ty đã cho thấy tâm trạng của anh.
Anh quả thật rất để tâm đến cô ấy, nếu cô dụ dỗ bí thư để thử tâm tình của anh thì anh phải thừa nhận rằng chiêu này của cô đã thành công.
Lục Việt mang theo tâm trạng chua xót như vậy bước vào công ty, sau đó nghênh đón..
“Lục tổng, ngài đã về rồi! Tiểu thư Dư đang ở văn phòng tổng giám đốc, ngài đi vào đó là có thể nhìn thấy.”
“Tiểu thư Dư quả thực rất có năng lực, ánh mắt của Lục tổng đúng là tinh tường.”
“Vị hôn thê của ngài rất tài giỏi!”
Lục Việt nghe thấy không hiểu ra sao, “Vị hôn thê?”
Một trưởng phòng kĩ thuật có quan hệ khá tốt với Lục Việt nháy mắt ra hiệu: “Lục tổng còn muốn lừa chúng tôi nữa sao?”
Một cổ đông khác có chức vụ cao trong công ty cũng cười: “Lục Việt, cậu nên chuẩn bị tinh thần đi, tôi rất xem trọng Dư Linh, có một người nội trợ hiền như vậy cũng sẽ giúp ích rất nhiều cho sự nghiệp của cậu.”
Nội trợ hiền? Nội trợ hiền cái gì? Mới có mấy ngày mà sao Lục Việt thấy người trong công ty đều mê sảng hết rồi?
Lục Việt đầu đầy dấu chấm hỏi, đỉnh đầy đầu dấu chấm hỏi, đẩy bí thư của mình vào văn phòng: “Bọn họ đang nói vị hôn thê nào đấy?”
“Đương nhiên là tiểu thư Dư rồi ạ.” Hứa Triệu vừa định khen mà thấy Lục Việt đầy mặt khiếp sợ, đầu óc như xoắn lại, “Lục tổng, chẳng lẽ…… Tiểu thư Dư không phải là vị hôn thê của ngài?”
Lục Việt hỏi lại: “Tôi nói cô ấy là vị hôn thê của tôi lúc nào?”
“Vậy thì cô ấy là ——” Hứa Triệu đầu óc trống rỗng, Dư Linh không phải là vị hôn thê của Lục Việt, vậy người cậu lấy lòng mấy ngày nay là ai?
“Cậu nói hết mọi chuyện xảy ra trong mấy ngày này cho tôi!”
……
Đến khi Lục Việt nghe Hứa Triệu nói xong, sau một lúc yên lặng, anh bỗng bật cười.
“Lục tổng?” Hứa Triệu nơm nớp lo sợ đứng bên cạnh, “Chuyện này… Mọi người đều hiểu lầm như vậy thì phải làm sao bây giờ? Cũng tại tôi không hiểu rõ chân tướng, tôi, tôi bây giờ sẽ làm sáng tỏ tin đồn này ngay!”
“Từ từ.” Lục Việt mãi mới dừng cười, biểu tình tràn ngập hứng thú: “Lời đồn này cô ấy có biết không?”
“Mọi người không có nói chuyện này trước mặt cô ấy, nhưng ai cũng bàn tán ngầm, có lẽ cô ấy cũng đã biết…” Hứa Triệu nói một cách không chắc chắn lắm.
Lục Việt sao có thể không biết tin đồn này là kết quả của việc nữ nhân kia cố ý mặc kệ, có thể làm cho tất cả mọi người trong công ty tin thân phận này của cô, còn tổ chức được vài cuộc họp… Nghĩ lại cũng cảm thấy rất thú vị.
“Nếu cô ấy đã không để bụng thì tôi cũng không cần phải làm rõ.” Lục Việt, chưa bao giờ có một mối quan hệ chính thức với nữ nhân, thế mà vui mừng trước sự tình phát triển như vậy.
Lục Việt nhẩm từ “Vị hôn thê” vài lần, hứng thú dạt dào đi đến nơi Đồng Linh làm việc
“Vị hôn thê…… Thân phận này quả thật không sai.”