“ Em…..không……sao chỉ là ……..” .
“ Làm sao ? ” .
“ Chỉ là em hơi không thoải mái một chút , em vào nhà vệ sinh một lát ” .
“ Được , được cô mau đi đi ” .
Nói xong cô lập tức rời khỏi phòng chạy vào nhà về sinh từng chuyện , từng chuyện ngày hôm qua lập tức hiện lên trong đầu cô sao vậy chứ hắn ta chẳng khác nào ma quỷ cứ bám dính lấy cô . Cô mở vòi nước dòng nước lạnh thấu xương nhưng cô vẫn tạt nó vào mặt mình để tỉnh táo hơn . Cô đang cố trấn an bản thân thì nhận được một cuộc gọi từ Trân Trân .
“ Cậu đang ở đâu vậy ? ” .
“ Mình vào nhà vệ sinh một lát , có việc gì sao ? ” .
“ Tuyết Vy bây giờ mình với chị Châu có việc phải đi gấp có lẽ sẻ về rất trễ , chị Châu bảo mình nói với cậu tí cậu tiếp vị khách đến xem kia…..” .
“ Gì chứ ? Cậu đang đùa mình phải không Trân Trân ” .
“ Mình đùa cậu hồi nào chứ cậu cố lên nhé bâyn giờ mình phải lái xe đưa chị Châu đi , chiều mình sẽ về đón cậu . Tạm biệt ” .
“ Trân…..” Cô lúc này sắp điên thiệt rồi , nhưng không thể làm gì được .
Hôm nay cô xuống lớp dạy vẽ rất sớm thậm chí cô còn chả đụng đến buổi trưa không phải vì cô không đói mà vì cô cảm thấy nuốt không trôi . Đang ngồi thất thần thì một giọng nói âm trầm bỗng vang lên bên tai .
“ Không muốn tiếp khách sao ? ” .
Vừa ngước lên thì thân ảnh đó đã đứng trước tầm nhìn của cô . Cô liền đứng bật dậy .
“ Tiên…..tiên sinh ngày tới rồi ” .
Anh không trả lời mà bước qua cô đi một vòng lớp học . Anh từ từ từng bước đi lướt qua từng chỗ khi bước đến cuối lớp bỗng cô cất giọng lên .
“ Nguyễn tiên sinh , tôi muốn huỷ hợp đồng ” cô cất tiếng vừa đủ nghe .
Tay anh định chạm vào bức tranh nhưng cuối cùng lại dừng ngay giữa không trung dời tầm mắt từ bức tranh sang cô .
“ Huỷ hợp đồng ? ” anh nhắc lại từng chữ bằng giọng quỷ dị .
“ Phải tôi muốn huỷ hợp đồng ” .
“ Cô có biết cái giá phải trả cho nó là gì không Phan tiểu thư ? ” anh không nhìn cô nữa mà từ từ lại quay sang bức tranh đưa tay chạm vào nó .
“ Tiên sinh , tôi không biết Phan tiểu thư là ai , tên tôi chỉ có hai chữ mong anh để ý giúp tôi ” .
Nghe cô nói anh lập tức nhếch mép một cái rồi chầm chậm đi lại phía cô .
“ Vị tiểu thư có thể cho tôi biết rõ tên cô không ? ” ánh mắt sắt bén của anh đang nhìn cô không rời .
“ Tuyết Vy ” .
“ Ồ , ra là vậy ” anh nhìn cô nhếch miệng cười một cái .
“ Được rồi quay lại vấn đề đi , vì sao muốn huỷ hợp đồng ? ” .
“… tôi…..tôi chỉ là không muốn hợp tác nữa ” .
“ Đây là lý do của cô sao ? ” .
“ Phải ” .
“ Rất dứt khoát , nhưng tôi có thể đảm bảo một điều cô chưa từng đọc hết bản hợp đồng đó . Đúng không Tuyết Vy tiểu thư ” .
“ Anh có ý gì ? ”
“ Ý gì chứ , nếu đọc hết thì tại sao cô lại muốn huỷ hợp đồng ? ” .
“ Anh…….. ” .
“ Không sao nếu cô đọc chưa hết tôi sẻ thay cô đọc . Thừa Tuấn đem bản hợp đồng phụ vào đây ” .
“ Vâng , thưa chủ tịch ” .
Một lúc sau Dương Thừa Tuấn quay vào kèm theo đó là bản hợp đồng trên tay .
“ Tiểu thư mời cô nghe cho . Nếu bên đại diện muốn huỷ hợp đồng với người sở hữu thì phải bồi thường số tiền gấp ba lần so với tiền đấu giá , tôi đấu giá bức tranh một trăm ngàn đô gấp ba lần là 7 tỷ cô nói xem cô đủ đền không ” .
Anh dứt lời tiếng đến chỗ cô kéo một chiếc ghế ra ngồi xuống trước mặt cô .
“ Sao , muốn huỷ hợp đồng sao ? ” .
Cô thật ngu ngốc đến cuối cùng vẫn là không biết gì để anh ta có thể hạ gục cô một cách dễ dàng . Đến cuối cùng vẫn là hèn mọn quỳ dưới chân anh một cách hèn hạ .