【 trời địu chắc cổ phải là phượng hoàng niết bàn đó 】
……
Một buổi lễ long trọng bao nhiêu ông to bà lớn có mặt, thế mà nhiệt độ thảo luận hot nhất lại thuộc về một tiểu hoa hạng 2. Ekip quản lý của các nhà đã chuẩn bị sẵn bài báo để áp khí thế của các nhà khác, vậy mà up lên chẳng giật gân tẹo nào, quả thực tức gần chết.
Các antifan đang ngo ngoe rục rịch ngửi được mùi bất mãn từ nhiều studio bèn nhân cơ hội ngoi đầu, nói thẳng hành động đi thảm đỏ lần này của Thịnh Kiều quá khả nghi. Chắc chắn là để khóc lóc ăn vạ, xúi giục cư dân mạng công kích Tinh Diệu, đúng là đồ tâm cơ.
Fan Kiều quá ít, người qua đường lên tiếng giúp cô cũng không muốn combat với antifan, dần dần yên ắng hẳn. Quảng trường dần dà bị antifan chiếm lĩnh, Vượng Tử đang ăn bữa ăn khuya lại phải vội vàng ra trận.
*****
Lễ trao giải kết thúc, Thịnh Kiều không đợi người của Cao Mỹ Linh phái tới tìm cô mà tự mình bỏ đi.
Cô căn bản không muốn tới khu phỏng vấn truyền thông, trước khi việc chấm dứt hợp đồng có hiệu lực, nói lắm cũng vô dụng.
Phó Tử Thanh cầm giải thưởng Sao mới xuất sắc nhất, sau khi tàn cuộc còn phải nhận phỏng vấn. Trước tiên cậu giúp cô liên hệ xe, đưa Thịnh Kiều về nhà an toàn.
Lúc về đến nhà cô cũng không nhàn rỗi, nháy riêng đã gửi ảnh qua cho cô, phải hơn 100 tấm.
Thịnh Kiều chuyển khoản nốt phần tiền còn lại, mở photoshop ra, tự chỉnh ảnh cho bản thân.
Hồi trước cô có nuôi một cái clone Weibo, bây giờ chính thức thay tên thành 【 Page ảnh đẹp của Thịnh Kiều 】, mở page xong thì cô up ảnh đã sửa xong lên, mở một hoạt động giveaway mừng lập page, bốc ra 10 người tặng mỗi người 500 tệ.
Thử hỏi có ai không thích tiền chứ? Rất nhanh đã có hơn 1 vạn lượt share, chẳng những tuyên truyền cho ảnh đẹp của mình, còn tuyên truyền hộ cả masternim.
Cả nhà cùng vui.
Không bao lâu sau Kiều Mạch quản lý nhóm cày rank nhắn QQ cho cô: 【 hội trưởng, ảnh đẹp tối nay của Kiều Kiều mà bạn nháy em thuê gửi cho em nè, lúc chị up bài chúc ngủ ngon có thể post cùng ạ. 】
Thịnh Kiều cảm động hết chỗ nói, lập tức đăng nhập official weibo của fan club, bài viết chúc ngủ ngon cũng viết hăng say vô cùng:
—— chị là núi xanh là nước biếc, là ban ngày là đêm tối, là ánh dương là sao trời, là bình minh cũng là hoàng hôn. Đêm nay chị thật đẹp. Ngủ ngon, fan Kiều.
Thẩm du cho bản thân trơ trẽn như thế, tự mình nghĩ lại vẫn thấy ngài ngại.
*****
Ngày hôm sau cô ngủ nướng, buổi chiều cô nhận được cuộc gọi của Chung Thâm hẹn cô qua nhà ăn lẩu. Thịnh Kiều bình tĩnh từ chối: “Tối nay em phải đi concert âm nhạc, không rảnh ạ.”
“Em có phải ca sĩ đâu mà đi concert âm nhạc nỗi gì, qua anh đê.”
“Không phải ca sĩ thì không được nghe âm nhạc để trau dồi tình cảm ạ? Anh với Phó Tử Thanh tự ăn đi, lần sau mình hẹn nhau sau.”
Nói xong không đợi Chung Thâm phản bác, cô đã cúp điện thoại.
Chờ đến chạng vạng, màn đêm buông xuống, Thịnh Kiều đội mũ đeo khẩu trang cẩn thận ra ngoài gọi xe. Lúc lên taxi, Chung Thâm call liên tục như gọi hồn, Thịnh Kiều chịu không nổi, vừa nhấc máy lên bên kia đã chửi như chết cha chết mẹ.
“Thịnh Kiều em là cái đồ móng heo mê tr*m bỏ bạn, rõ ràng em đi xem concert của Hoắc Hi mà, đồ xấu xa ông đây ghim!”
Thịnh Kiều cúp điện thoại đánh cốp rồi tắt máy luôn.
Trong phòng, Chung Thâm tức giận đến mức suýt thì ném điện thoại vào nồi lẩu.
Xe taxi nhanh chóng tới bên ngoài sân vận động. Thịnh Kiều tới muộn, chỉ còn 5 phút nữa là đến mở màn. Lúc này hầu hết những người hâm mộ đã vào chỗ rồi, cô đè vành mũ xuống ẩn mình đi vào sân vận động.
Đây là concert thứ 9 của Hoắc Hi kể từ sau khi debut, cũng là concert thứ 9 mà cô theo anh. Concert nào cô cũng có mặt, không hề lỡ một dịp nào. Trước kia hồi còn là Kiều Tiều, mỗi một lần cô đều sẽ đến ngoài sân vận động từ chiều, sau đó đứng ở ngoài phát merch tiếp ứng cho các fan.
(Merch: Merchandise/goods: các đồ vật do fan tự làm để bán cho fandom hoặc phát miễn phí. Có thể là thú bông, photobook, quạt, v.v.)
Mặc cho nắng gắt, mặc cho gió tuyết, ngẫm lại mấy tiếng sau có thể thấy được người mà mình yêu quý, cô có thể cười ngọt ngào hơn bao giờ hết.
Mà hiện giờ thân phận đã thay đổi, cô chỉ dám lẻn vào lúc gần mở màn. Nếu như bị Hi Quang phát hiện, Thịnh Kiều chắc mẩm mình sẽ bị giẫm chết trong sân vận động ngay.
Nói chung, trong sân vận động thì mấy hàng ghế đầu đều của các masternim tiền tuyến. Rốt cuộc, concert không phải tất cả các fan đều có thể tới, những bạn fan ở nhà đều phải gào khóc đợi ảnh chụp và video của các masternim để được liếm idol.
Thịnh Kiều nhìn trái nhìn phải một vòng, mọi người đều đang đùa nghịch chiếc máy ảnh trên tay, không ai chú ý tới cô, bèn nhẹ nhàng thở ra. Cô bây giờ và trước kia không giống nhau, cô nghèo rồi, không mua nổi hàng ngoại xịn xò đắt đỏ nữa, chỉ có thể mua một chiếc DSLR giá phổ thông bấy giờ thôi.
(Máy ảnh DSLR hay Máy ảnh phản xạ ống kính đơn kỹ thuật số (tiếng Anh: Digital single-lens reflex camera, hay DSLR) là thuật ngữ để chỉ dòng máy ảnh kỹ thuật số sử dụng hệ thống gương cơ học và hệ thống gương phản xạ để đưa ánh sáng từ ống kính tới ống ngắm ở phía sau máy ảnh.)
Nhưng thôi cũng may vị trí của cô không tồi, ngay giữa hàng ghế đầu, chỗ lấy cảnh cực tốt!
Không khí vẫn là không khí mà cô quen thuộc. Cô ngồi xuống, nhanh chóng hòa nhập trong đó. Đến khi Hoắc Hi lên sân khấu, tiếng thét vang tới tận trời, đèn đóm thắp sáng cả trời đêm, concert chính thức bắt đầu.
Thời gian là hai tiếng rưỡi.
Đến đoạn encore cuối cùng, Thịnh Kiều rốt cuộc kéo lại các giác quan đã bay vút khỏi địa cầu, thu dọn một chút rồi cong eo đứng dậy định rời khỏi sân vận động. Bạn fan ngồi cạnh bỗng túm chặt lấy cô.
Thịnh Kiều sợ tới mức run lên, còn tưởng bại lộ thân phận rồi. Bạn fan khản tiếng gào lên: “Đoạn nhạc dạo này hết vẫn còn một bài hát cuối đó.”
Thịnh Kiều thở phào, cười gượng: “Tớ mắc tiểu, không nhịn được nữa.”
Bạn fan lúc này mới buông tay: “Thế cậu đi đi.”
Thịnh Kiều chạy vội khỏi sân vận động trước khi fan ra ngoài, ngồi lên xe taxi.
Cô bắt đầu sàng lọc ảnh chụp trên taxi, ảnh nào out nét thì xóa đi. Lúc về đến nhà cô bèn cắm cáp, chia ảnh chụp các trang phục diễn khác nhau ra các folder riêng biệt rồi bật photoshop bắt đầu chỉnh ảnh.
Đây là những thủ tục mà cô luôn làm sau khi đuổi hoạt động xong thời cô còn là Kiều Tiều: chụp ảnh chỉnh ảnh xuất ảnh, up lên fansite, sau đó được các fan tranh nhau vào comt share liếm nhan.
Chờ chỉnh xong ảnh, cô bèn mở Weibo theo bản năng, định up lên ngay, đột nhiên cô phát hiện, không đúng……
Cô đã không còn là masternim lớn nhất của Hoắc Hi nữa. Không có Kiều Tiều, cũng chẳng có fansite.
Mấy ngàn tấm ảnh đẹp lung linh mà không share được cho đông đảo chị em fan, quá đáng tiếc! Buồn bã hụt hẫng một lúc, mắt Thịnh Kiều lại sáng lên. Cô lập một cái clone trên Weibo, đặt ID là “Phúc Sở Ỷ”. Đầu tiên cô follow Hoắc Hi và một loạt tài khoản official của anh, rồi lại follow Super Topic của Hoắc Hi, sau đó up lên Weibo một bộ ảnh đẹp 9 tấm.
(Super Topic: Siêu Thoại, là dạng giống page Facebook, nó là nơi mà mọi người cùng hoạt động cộng đồng về một chủ đề, có thể là sao, có thể là couple, phim ảnh, v.v. Người tham gia Super Topic có thể đăng kí để follow, sử dụng các hashtag, post bài, tag super topic.)
Chẳng mấy đã được các fan đang gào khóc đòi ăn share hơn một ngàn lần.
Họ đều sôi nổi bình luận:
—— chỉnh ảnh level thần tiên gì đây!
——Vị trí của bạn nháy ngon vãi! Chụp anh nhà mình cứ gọi là lung linh!
—— kỹ thuật chụp ảnh và kỹ thuật chỉnh ảnh đều là số một, em xin quỳ chị nháy.
Cũng có fan phát hiện tài khoản ‘Phúc Sở Ỷ’ này là một clone vừa đăng kí, cũng chỉ mới follow Hoắc Hi 20 phút trước, không khỏi nhắc nhở fan ở dưới: Dạo này antifan hung hăng ngang ngược lắm, đừng có cúng fame cho mấy cái clone không rõ thân phận.
Thịnh Kiều cũng không thèm để ý, cô up lên một album ảnh gồm 4 bộ trang phục sân khấu của Hoắc Hi, sau đó hân hoan hớn hở tắm rửa đi ngủ.
Cô vừa mới nằm lên giường, di động rung, người gọi là “Cục cưng của em”.
Thịnh Kiều bật dậy tanh tách, ho khan hai tiếng, mới nghiêm trang nhấc máy, “Alo, Hoắc Hi ạ.”
Đầu bên kia khựng lại, hỏi: “Giọng cô làm sao đấy?”
Thịnh Kiều: “…… Gào nhiều quá bị khàn ạ.”
???
Tôi tổ chức concert hay cô tổ chức concert vậy?