“Hừ.” Bà cụ Nguyễn nheo mắt lại lạnh lùng hừ một tiếng: “Chỉ là một con ngốc mà thôi, vẫn còn non và xanh lắm, tiếp theo đây tôi sẽ trả lại cho cô ta một trò hay.”
Ở bên trong cửa hàng áo cưới, Cổ Doanh Doanh lấy thẻ nhớ ra đưa cho phóng viên, phóng viên kích động nhận lấy, sau đó trực tiếp kết nối với máy vi tính.
Đúng là ở trong thẻ có lưu không ít thứ, nhưng mà phóng viên rất nhanh đã tìm được một đoạn đêm hôm đó Cổ Doanh Doanh đi đến nhà họ Nguyễn.
Đoạn băng ghi hình lại giống như bà cụ Nguyễn đã đoán, có hình ảnh nhưng mà không có âm thanh.
Trong hình ảnh biểu hiện ngày hôm đó sau khi Cổ Doanh Doanh đến đến phòng khách của nhà họ Nguyễn, đầu tiên là nói chuyện một hồi với bọn người bà cụ Nguyễn ở trong phòng khách, sau đó đi lên lầu vào phòng của Nguyễn Hạo Thần.
Ở trong màn hình là bà cụ Nguyễn tự mình đưa Cổ Doanh Doanh đi lên lầu, cũng nhìn ra được bà cụ Nguyễn đẩy Cổ Doanh Doanh vào trong phòng của cậu ba Nguyễn, cái này đủ để nhìn ra bà cụ Nguyễn chấp nhận và yêu thích Cổ Doanh Doanh.
Cho nên thông tin liên quan đến việc bà cụ Nguyễn tự mình tung tin ra đã lập tức biến mất, không thể không nói một bước đi này của Cổ Doanh Doanh tính toán rất đúng chỗ.
Ở trên màn hình, nhìn thấy Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng của cậu ba Nguyễn, lúc đó cậu ba Nguyễn đang nằm ở trên giường, nhưng mà khoảng cách có chút xa, nhìn không ra là Nguyễn Hạo Thần đang ngủ hay là đang thức.
Từ góc độ ghi hình, xem ra hình như là cậu ba Nguyễn đang tùy ý nằm ở trên giường, dù sao thì lúc đó còn rất sớm, dưới tình huống bình thường thì cậu ba Nguyễn cũng không có khả năng ngủ sớm như vậy.
Mà nếu như là cậu ba Nguyễn đang ngủ, vậy thì bà cụ Nguyễn sẽ không để Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng của cậu ba Nguyễn trong lúc đó đâu nhỉ?
Cậu ba Nguyễn nằm ở trên giường, Cổ Doanh Doanh đi vào trong phòng, cậu ba Nguyễn không đứng dậy, không có đưa ra phản ứng gì.
Sau đó màn hình lại dừng lại.