Cảm giác ưu việt trong lòng hoàng giả Vân Châu đều mất đi tất cả.
Vị thanh niên anh tuấn trước mắt này tuy rằng còn chưa thành hoàng nhưng mà thực lực đều muốn đáng sợ hơn so với bất luận là một vị hoàng giả nào trong bọn hắn, hơn nữa còn đáng sợ hơn nhiều lắm, cho dù là nhân vật thủ lĩnh còn nửa bước nữa là bước chân vào hoàng giả nhị cấp thì so với Huyền Thiên đều xa xa không tới.
So sánh với sự kinh hãi của hoàng giả Vân Châu thì năm vị hoàng giả Thiên Châu đều là mừng rỡ, thực lực của Huyền Thiên còn đáng sợ hơn so với sự tưởng tượng của hắn, hơn nữa mười hai vị đại hoàng giả của đối phương thì đã bị chém chết một vị, giờ chỉ còn lại có mười một vị.
Tất cả năm người bọn họ, mỗi người ngăn chặn một vị thì Huyền Thiên chỉ cần đối phó với sáu vị hoàng giả khác, so với suy đoán phải độc chiến với bảy vị hoàng giả trước đây thì thoải mái hơn nhiều.
Hoàng giả Vân Châu đầu tiên xuất thủ thì có thể nói là chịu chết một cách vô ích rồi, hoàng đạo thiên nhãn của Huyền Thiên thì sẽ trở thành khắc tinh với bất luận cái gì có thể ẩn nấp được.
– Cùng tiến lên đi, đem hắn bằm thây vạn đoạn đi!
Nhân vật thủ lĩnh trong hoàng giả Vân Châu hét lớn một tiếng, thực lực của Huyền Thiên như thế thì đối với hoàng giả nhất cấp thì kết quả sẽ là chết trong tức khắc, bọn họ cũng bất chấp thân phận hoàng giả mà vây giết Huyền Thiên.
Theo một tiếng hét lớn của hắn thì tất cả hoàng giả Vân Châu đều động đậy, tạo thành một nửa hình cung vọt tới hướng Huyền Thiên.
Thủ lĩnh hoàng giả Vân Châu hét lớn một tiếng nói:
– Huyền Thiên, nếu ngươi mà dám bỏ trốn thì bổn hoàng sẽ giết hết người thân và bằng hữu của ngươi, bất luận là người có quen biết với ngươi, cùng nói chuyện với ngươi thì bổn hoàng hết thảy đều muốn chém tận giết tuyệt, một cái cũng không tha.
– Nói cho cùng thì hôm nay ta cũng muốn chém giết tất cả các ngươi, một tên cũng không chừa lại!
Ở trong Lôi Chi Thánh Đỉnh truyền ra thanh âm lãnh khốc của Huyền Thiên.
Chi –!
Lôi Chi Thánh Đỉnh lôi quang điện thiểm, trên không trung xẹt qua một đạo điện mang đánh tới hướng mười một vị hoàng giả Vân Châu, không sợ chút nào, không lùi mà tiến tới, xông tới phía trước.
– Giết!
– Giết!
– Giết!
– Giết!
– Giết!
Năm tiếng giết rung trời động địa bay thẳng lên trời cao.
Năm vị hoàng giả Thiên Châu bên Long Thiên Du trong nháy mắt liền động.
Năm người ở Thiên Châu có thể là võ giả cuối cùng tu luyện tới — chuẩn hoàng thì chứng minh là tư chất của bọn hắn vô cùng tốt, ít nhất đều là linh khu lục phẩm, thậm chí còn có người thất phẩm. Chỉ là do thiên địa hạn chế nên không cách nào đột phá thành hoàng.
Trải qua thành hoàng đan cải tạo thì linh khu của bọn hắn đều tăng lên đến hai phẩm bậc, ít nhất cũng là linh khu bát phẩm, thậm chí là như rồng lên trời, bản thân là linh khu thất phẩm thì hiện tại lại tăng lên tới cửu phẩm.
Một thành hoàng liền có được chiến lực cường đại.
Tuy rằng bọn họ vừa mới thành hoàng nhưng mà thực lực cũng không hề kém so với hoàng giả nhất cấp.
Đường nhiên hoàng giả nhất cấp từ Vân Châu đến đại bộ phận đều là linh khu thất phẩm, tuy rằng chi lực linh khu so ra kém với hoàng giả Thiên Châu nhưng kém không xa.
Có thể thành hoàng thì không có người nào là tài trí bình thường, linh khu lục phẩm tuy rằng khổ tu mới có thể thành hoàng nhưng tỷ lệ lại rất nhỏ, có thể thành hoàng thì cơ bản đều là có được linh khu đã ngoài thất phẩm.
Cho nên cho dù là linh khu cửu phẩm thì tuyệt đối cũng không hề có ưu thế trước mặt hoàng giả cùng cảnh giới.
Năm vị hoàng giả bên Long Thiên Du đều chặn lại các vị hoàng giả Vân Châu kế tiếp, đại chiến.
Sáu vị hoàng giả Vân Châu dưới sự dẫn dắt của vị hoàng giả thủ lĩnh ở đằng kia thẳng hướng chém giết Huyền Thiên.
Các loại võ kỹ Hoàng cấp đều được thi triển ra, cương mang sáng chói tung hoàng trong vòng hơn mười dặm.
Mỗi một đạo công kích đều đủ để tồi sơn chém nhạc, cho dù núi cao ngàn mét thì ở dưới một kích này cũng đều muốn biến thành nát bấy.
Mà công kích như vậy chừng sáu đạo thì cũng đủ để có thể thấy đuợc uy lực mạnh.