Nếu như cát vàng này có một đầu nguồn thì sao?
Không chỉ hắn, những người khác cũng dồn dập ngẩng đầu lên, ánh mắt lóe sáng.
Không phải mỗi người đều biết giá trị thực sự của cát vàng này, nhưng dù ngu ngốc cũng có thể đoán ra cát vàng này bất phàm.
– Trong vùng bình nguyên này có khả năng chất chứa cơ duyên to lớn.
– Sơn Hà Lâm ở trên chổ này, cách đó không xa chính là Nhật Nguyệt Cốc, muốn nói hai chỗ kia cùng nơi này không có quan hệ gì, vậy ngược lại là một chuyện cười.
– Có thể ở đây lý giải bí mật của Sơn Hà Lâm, Nhật Nguyệt Cốc!
Tất cả mọi người trở nên hưng phấn, Sơn Hà Lâm, Nhật Nguyệt Cốc hơn bảy vạn năm mới mở ra một lần, nếu có thể ở đây tìm được bí mật, chẳng phải có thể hưởng thụ thiên địa phúc vận sao?
Đám Vương giả Lăng Hàn càng rõ ràng, kia là Tiên Khí, có thể làm cho bọn họ lĩnh ngộ quy tắc của hai giới, chân chính vô địch cùng cảnh giới.
Mọi người dồn dập đi tới, hơn vạn người phân tán ở đây như giọt nước vào biển, không hề bắt mắt chút nào. Nhưng tin tưởng, theo tin tức truyền ra, không chỉ người rời đi trước trở lại, càng nhiều người nữa sẽ đi tới, tìm kiếm bí mật của toà bình nguyên này.
Ầm!
Xa xa đột nhiên truyền đến gợn sóng chiến đấu, nhưng rất nhanh liền kết thúc.
Mấy người Lăng Hàn hai mặt nhìn nhau, có thể đoán được, kia tất nhiên là bốn vị cường giả Hằng Hà Cảnh rời đi trước đang ra tay.
Tuy chiến đấu kết thúc rất nhanh, nhưng chí ít cũng kéo mấy hơi thở thời gian, điều này nói rõ cái gì?
Bốn vị kia lại gặp phải đối thủ Hằng Hà Cảnh!
Nơi này… nguy hiểm!
– Không nghĩ tới, trong tinh vực này lại còn có vị trí như vậy.
Thạch Hoàng cười ha ha, hắn nắm bắt pháp quyết, chỉ một hồi, một chiếc xe ngựa loại nhỏ từ phía sau chạy như bay tới.
Nói là xe ngựa, chẳng bằng nói xe bò, bởi vì cước lực chính là một con trâu kim loại màu tử kim.
Chính là tọa giá của Thạch Hoàng, vật cưỡi cùng thùng xe phân biệt dùng một khối vật liệu Thánh cấp làm thành, xa xỉ đến mức độ không cách nào hình dung.
– Các vị, không có thời gian nói chuyện, lên xe trước đi!
Thạch Hoàng nhảy lên xe ngựa, thân hình cũng ở trong quá trình này thu nhỏ lại, đã biến thành một tiểu nhân ba tấc.
– Ngươi không thể phóng to xe ngựa sao?
Bắc Hoàng khó chịu nói.
– Đây chính là vật liệu Thánh cấp, ta cũng không có cách nào điều khiển.
Thạch Hoàng nhún vai một cái.
– Đến cùng các ngươi có lên hay không?
Mọi người nhìn nhau một cái, nhảy tới xe ngựa, thân hình đương nhiên cũng thu nhỏ lại, bằng không thì không phải ngồi trên xe ngựa, mà là giẫm lên xe ngựa.
Giẫm một Thánh khí? Không, hai cái Thánh khí, cái này không phải đang tìm chết sao?
Đặc biệt là Tử Kim Ngưu kia đã thoáng thông linh, một khi chân chính thức tỉnh ý thức, vậy chính là một vị Thánh Nhân!
Ai dám cưỡi trên đầu nó a.
Cũng còn tốt, Thần linh muốn tạm thời thu nhỏ thể phách thật là một việc nhỏ, mọi người dồn dập hóa thành tiểu nhân ba tấc, sau đó đứng trên xe ngựa. Này hẳn là một chiếc chiến xa, thùng xe không có nóc, bên ngoài khắc xuống trận văn, tỏa ra khí tức cổ xưa trầm trọng.
Trên xe ngựa không có bao nhiêu người, ngoại trừ Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng, chính là Lăng Hàn, Thiên Phượng Thần Nữ, Vô Diện, Dương Lâm, Nguyệt Ảnh, Vân Nữ cùng Tả Toàn, những người khác không có tư cách leo lên.
Tuy Nguyệt Ảnh không có chen vào hàng ngũ Cửu Vương, nhưng thực lực của nàng rõ như ban ngày, mà Tả Toàn là dính quang của Vân Nữ, bằng không tu vi chỉ là Tinh Thần Cảnh còn chưa đủ để Thạch Hoàng nhìn với con mắt khác.
Mấy người Xích Hoang Cực đương nhiên không thể leo lên xe ngựa, dù sao thuộc về thế lực đối địch, lúc này không đánh nhau cũng đã rất khắc chế, nhưng tin tưởng không bao lâu nữa khẳng định sẽ không cách nào lại duy trì hòa bình như vậy.
Chiến xa khởi động, tốc độ cực nhanh.
Bọn họ rất nhanh thì kéo dài khoảng cách, thực sự là một ngựa tuyệt trần, ngay cả Xích Hoang Cực, Thác Bạt Đông cũng đuổi không kịp.