Sở dĩ hắn không sử dụng những thần thông này là vì không muốn Cơ Tuyết Băng đoán ra thân phận thật sự của mình.
Đúng vậy, hắn có điều cần kiêng dè, không thể sử dụng hết quân bài tủ mà không chút lo lắng như Cơ Tuyết Băng, bởi vì ở đây không chỉ có cô ta mà còn rất nhiều người xem, bây giờ hắn vẫn chưa thể tiết lộ thân phận cho công chúng.
Hơn nữa hắn hiểu rõ dù sử dụng nhiều quân bài tẩy cũng rất khó giữ được Cơ Tuyết Băng, vì người thương trước kia của hắn không chỉ mạnh bình thường.
Cửu Thiên Huyền Linh Cấm!
Khi hắn đang suy nghĩ thì Cơ Tuyết Băng đã lại sử dụng bí pháp, một bức màn sáng che phủ bầu trời ập tới.
Xé cho ta!
Diệp Thành không lùi bước mà tiến lên, khí huyết sôi trào, một quyền đấm xuyên qua bức màn sáng ấy.
Cửu Thiên Huyền Linh Gương!
Sau một đòn mạnh, Cơ Tuyết Băng nhanh chóng tạo kết ấn, một chiếc linh gương khổng lồ cao hàng trăm trượng, rộng hơn ba mươi trượng xuất hiện, xung quanh nó tản ra thần hoa ba màu, vân khí mịt mờ bao phủ, khí thế dồi dào mang lại cho người khác cảm giác cực kỳ ngột ngạt.
Mà điều kỳ lạ nhất là Cơ Tuyết Băng lại trở thành người trong gương, cô ta đứng trong chiếc gương khổng lồ như một nàng tiên.
Mà Diệp Thành, khi thấy Cơ Tuyết Băng tạo kết ấn là hắn đã biết cô ta định thi triển bí pháp gì, chẳng phải chính là Cửu Thiên Huyền Linh Gương sao?
Ở cuộc thi tam tông, để phá vỡ bí pháp kỳ dị này, hắn buộc phải sử dụng thiên lôi, kết hợp với Phong Thần Quyết của Nhiếp Phong mới phá được linh gương kỳ dị này.
Giờ đây, lại thấy Cửu Thiên Huyền Linh Gương, hắn vẫn khá xúc động.
“Ta đã không còn là Diệp Thành của ngày xưa nữa rồi”, nhìn về phía hư không đối diện, Diệp Thành cười khẩy, lấy chiến mâu Vu Hoàng ra.
Đột nhiên tâm cảnh của Diệp Thành trống rỗng, giây tiếp theo hắn sử dụng Hỗn Hợp Vô Cực Đạo, vô số bí pháp lần lượt hiện ra, các loại bí pháp là chiêu lớn khi đấu đơn đều được Hỗn Hợp Vô Cực Đạo dung hợp.