Một đạo nhân ảnh vạch phá bầu trời, biến mất không thấy gì nữa. Huyền Thiên thuấn di một cái, liền xuất hiện bên ngoài 300 dặm, rời xa Kiếm Tông đi đến một vùng núi hoang vu, chuẩn bị độ kiếp.
Trong chốc lát, vòng xoáy lôi đình trên vòm trời giáng xuống lôi điện vô tận, hóa thành lôi sơn, lôi tháp, lôi giang, lôi hải, thậm chí các loại binh khí lôi hình, còn có nhân vật lôi hình, không ngớt giáng xuống Huyền Thiên phía dưới.
Lôi Chi Thánh Đỉnh vẫn ở trong Kiếm Tông đại điện, Huyền Thiên thân mang Ngự Lôi Châu, căn bản không sợ lôi kiếp.
Trong lần lôi kiếp này, lôi điện hạ phẩm ngũ trọng chiếm tuyệt đại đa số, thậm chí trong đó xuất hiện chút ít lôi điện ngũ trọng trung phẩm, so với lần trước thì lực lượng khủng bố hơn vô số lần.
Bất quá, Huyền Thiên hoàn toàn miễn dịch với lôi kiếp.
Tuy Ngự Lôi Châu kém Lôi Chi Thánh Đỉnh nhưng có ột ưu điểm là võ giả có thể phát huy hoàn toàn công hiệu của Ngự Lôi Châu. Mà Lôi Chi Thánh Đỉnh có lực lượng quá cường đại, một khi bị võ giả luyện hóa thì võ giả căn bản không thể phát huy ra toàn bộ công hiệu của Lôi Chi Thánh Đỉnh. Có thể phát huy ra bao nhiêu thành uy lực thì phải xem thực lực võ giả đến đâu.
Cho nên nếu như lúc này có một mảng lớn lôi điện lục trọng đánh xuống, có Ngự Lôi Châu trên người thì không hề tổn thương chút nào. Mà Lôi Chi Thánh Đỉnh thì có thể hấp thu được, chứ không ngăn cản nổi, người độ kiếp có khả năng bị lôi kiếp đánh chết toi.
Tất cả Thánh Đỉnh đều là như thế.
Thời điểm vô chủ thì phát huy ra uy lực vô cùng vô tận.
Mà một khi bị võ giả luyện hóa, có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực thì phải xem tu vi võ giả và lĩnh ngộ của võ giả với Thánh Đỉnh được bao nhiêu.
Lôi kiếp lúc này cùng với thường ngày không có gì khác nhau.
Trước Thất trọng thần lôi, hiệu quả của Ngự Lôi Châu so với Lôi Chi Thánh Đỉnh không kém hơn chút nào. Khác biệt duy nhất chính là Lôi Chi Thánh Đỉnh có thể chứa đựng lôi điện, còn Ngự Lôi Châu thì không thể.
Hơn nửa canh giờ sau, Lôi kiếp trôi qua, Huyền Thiên lại lĩnh ngộ thêm tinh thâm trong tinh hoa Lôi chi áo nghĩa.
Đối với lĩnh ngộ Lôi chi áo nghĩa, cường độ đã tăng lên tứ giai cực hạn.
Lĩnh ngộ áo nghĩa tứ giai cực hạn, tu vi ý niệm đã tương đương với Hoàng Giả tam cấp.
Phương bắc Thiên Châu đại địa, Âm Minh Cốc.
Phạm vi Âm Minh Cốc hơn 10 dặm, mây đen bao phủ, vô luận là ngày hay đêm, xuân hạ thu hay đông thì nơi đây luôn là một mảnh âm u.
Tựa hồ như vĩnh viễn không có ban ngày, vĩnh viễn không có ánh mặt trời.
Gió lạnh gào hét nơi đây.
Ma tru quỷ khóc nơi đây
Nơi này, cơ hồ là cấm địa.
Nhưng tại Âm Minh Cốc sâu trong mảnh âm u chi địa này là một dãy kiến trúc nhân loại lớn.
Những kiến trúc này đều được xây nên từ những hòn đá màu đen, dung hợp cùng một cỗ với hoàn cảnh âm u chung quanh. Nếu không lại gần xem thì không cách nào phân biệt được.
Nơi này là lãnh địa của thế lực vương phẩm đỉnh tiêm danh chấn Thiên Châu đại địa, Âm Minh Cốc.
Hiện giờ Âm Minh Cốc đã không còn được coi là thế lực vương phẩm đỉnh tiêm nữa. Hai vị Chuẩn Hoàng đều bị Huyền Thiên chém chết, cốc chủ tân nhiệm Lệ Phi Hàn chỉ là Vương giả đỉnh phong.
Trong một tòa kiến trúc lớn nhất Âm Minh Cốc có một tế đàn cự đại. Lúc này Lệ Phi Hàn và hơn 10 vị Vương giả Âm Minh Cốc đang ngồi bốn phía tế đàn này.
Phạm vi tế đàn này ước chừng 10m, bên trên có khắc một chữ “Ma” lớn. Âm Minh Cốc tu luyện công pháp nguồn gốc từ ma giới, bị võ giả Thiên Châu gọi là Ma đạo, có liên quan lớn với Ma giới.
Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh.
Lệ Phi Hàn đứng lên, chỗ hắn vừa ngồi chính là trên chữ “Ma”.
Lệ Phi Hàn vừa nhấc tay lên, trong tay hiện ra một cái bình nhỏ.
Hắn mở nắp bình ra, dốc ngược lại đổ lên trên chữ Ma kia.
– Tóc tách…
Lập tức, máu đỏ tươi từ trong bình kia chảy ra.
Khiến người cảm thấy quỷ dị chính là cái chai kia chỉ cao hơn nửa xích, miệng bình cũng không lớn hơn ba ngón tay nhưng máu tươi từ trong bình đổ ra lại giống như trút nước.
Bình này chính là một kiện bảo khí không gian.
Nó chỉ cao một xích (33cm) nhưng không gian bên trong lại không thể nào đếm được.
Máu tươi từ trong bình không ngừng trút ra, rót lên một điểm trên chữ Ma kia, sau đó theo từng đường khắc chữ mà chảy ra toàn bộ chữ Ma.