“Con muốn gặp Ông cậu Paton,” Benjamin vừa đáp vừa ráng gượng dậy. “Ông Paton Yewbeam ạ.”
“Ông ấy không rảnh cho mày gặp đâu,” nội Bone nói.
“Ông rảnh mà,” Benjamin nói rồi gọi toáng lên “Ông cậu Paton ơi!”
“Suỵt!” nội Bone ra lệnh.
Mấy cánh cửa trên lầu đồng loạt mở ra, ngoại Maisie và mẹ Charlie từ trên đầu cầu thang nhìn xuống.
“Benjamin, chuyện gì đó con?” mẹ Charlie hỏi.
“Con chó của con bị tấn công. Con cần Ông cậu Paton của Charlie,” Benjamin hét lên.
Khi hai người phụ nữ bắt đầu chạy xuống chỗ Benjamin, thì Ông cậu Paton xuất hiện ở bậc thang trên cùng, khoác áo choàng nhung đỏ.
“Ai cần ta vậy?” ông hỏi.
“Con! Con ạ, ông Yewbeam ơi!” Benjamin rối rít. “Con chó của con bị thương. Nó chết mất. Ông làm ơn giúp con với được không?”
Ông cậu Paton lao ào xuống phóng ra cửa trước.
“Paton, cậu chưa thay quần áo chỉnh tề,” nội Bone nhắc theo.
“Vớ vẩn!” Ông cậu Paton nói.