Cố Ngọc Vy rướn người tới, kinh ngạc thốt lên: “Trên người cậu thật thơm quá đi, cậu biết không? Trong quân đội toàn bộ đều là đàn ông, số lượng phụ nữ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Ngày ngày tôi đều ở cùng một đám đàn ông thô kệch, đã rất lâu rồi chưa từng nhìn thấy phụ nữ.”
Cổ Thành Trung họp xong trở về, khi anh vừa đẩy cửa phòng hội nghị ra thì liền nhìn thấy cảnh tượng thế này, sắc mặt tức thì liền trầm xuống.
Em gái anh đùa giỡn vợ anh sao?
Lý nào lại thế.
“Đủ rồi, một vừa hai phải thôi.” Cổ Thành Trung đi tới phía trước túm lấy cổ áo Cố Ngọc Vy, ngăn cản cô ấy tiến về phía trước thêm nữa.
Cố Ngọc Vy bĩu môi nói: “Nhỏ nhen, lẽ nào anh còn muốn giấu vợ mình đi, không cho người khác nhìn một cái luôn sao hả!”
“Nếu mà có thể thì anh cũng muốn làm như thế lắm đó.” Cố Thành Trung bất đắc dĩ mà nói, anh thuận thế ôm lấy Hứa Trúc Linh, nói: “Dù sao thì mọi người cùng đã gặp nhau rồi, cùng nhau ăn cơm đi, buổi chiều anh và Ngọc Vy sẽ đi gặp mặt bố.”
Mấy người rất nhanh đã đi tới nhà ăn, lúc này đây Hứa Trúc Linh mới biết được Cố Thành Trung cũng vừa lên mạng nên mới thấy được tin tức.
Anh ấy nhận điện thoại trở về, đi thẳng một đường vào phòng hội nghị, thẳng cho đến vừa nãy mới đi ra ngoài.
Cổ Ngọc Vy nhìn video một cái, nhịn không được mà khen ngợi, cô ấy nói: “Chụp tôi cũng không tồi, cho tên phóng viên này thêm một cái chân gà.”
“Lát nữa để Khương Anh Tùng làm sáng tỏ, không phải chuyện gì khó.”
“Anh, người bạn nhỏ của anh rất để ý tới anh đó, sau khi nhận được tin tức thì lập tức chạy tới ngay. Khăng khăng muốn nghe chính miệng anh nói, em cố ý làm khó mà cô ấy cũng không chịu đi đâu.”
“Em ấy có bắt nạt em không? Nếu như có thì anh sẽ bắt nạt lại nó cho em.”
Cố Thành Trung rũ mi xuống nhìn Hứa Trúc Linh.
Da đầu Cố Ngọc Vy nhất thời liền căng thẳng, cô ấy ra sức nháy mắt với Hứa Trúc Linh.
Hứa Trúc Linh cười cười nói: “Không có, em mới không bị bắt nạt dễ như thế đâu.”
“Vậy thì tốt.”
Cố Thành Trung cưng chiều mà vuốt vuốt đầu cô.
Khi mấy người ngồi xuống ghế thì Cố Ngọc Vy liền chủ động kéo ghế ra cho Hứa Trúc Linh.
“Cô bé đáng yêu nên có người đi theo sau làm tùy tùng, phục vụ mọi chuyện từ A đến Z. Anh, anh cũng phải có mắt chút đi chứ.”
Cố Thành Trung nghe thế thì sắc mặt đen thui.
Cố Ngọc Vy giống như chẳng hề nhìn thấy sắc mặt đen thùi lùi của anh trai nhà mình, cô ấy tiếp tục nói: “Cô bé đáng yêu, nếu như cậu rời khỏi anh tôi thì chắc chắn sẽ có một đống lớn đàn ông theo đuổi, tôi dám cam đoan luôn đấy!”
“Đủ rồi.”
Sắc mặt Cổ Thành Trung càng thêm khó coi.
Hứa Trúc Linh ngày càng trưởng thành, mặt mũi càng lớn lên lại càng thêm xinh đẹp hút hồn.
Anh đã cảm thấy áp lực rồi.
Hứa Trúc Linh cảm thấy tình cảm giữa hai anh em bọn họ rất tốt, mặc dù không thường xuyên ở cùng nhau nhưng hoàn toàn không hề có cảm giác xa cách.
Cô nghĩ, nhất định là Cố Thành Trung rất tín nhiệm Cố Ngọc Vy, nếu không thì cũng sẽ không mua một món quà giá trị lớn, còn đi nhờ cô ấy dạy mình như vậy.
Tính cách của Cố Ngọc Vy và Bạch Minh Châu lại có vài chỗ tương tự nhau, phóng khoáng, không để ý chuyện vặt vãnh.
Khi ba người đang ăn cơm, Cố Ngọc Vy nhịn không được mà hỏi: “Anh, sao trước đây em lại không phát hiện ra anh là một kẻ luyến đồng nhỉ? Nếu không phải em đã điều tra căn cước của cậu ấy, biết cậu ấy đã thành niên rồi thì chắc chắn là em đã báo cảnh sát túm cổ anh đi rồi!
Quyến rũ thiếu nữ vị thành niên, tội này bị phạt nặng lắm đó.”
Khụ khu…
Một miếng cơm mà Cố Thành Trung chưa kịp nuốt xuống đều bị mắc kẹt ở cổ họng!
Anh không thích người khác nói anh là kẻ luyến đồng!
“Anh ăn chậm chút đi.”
Hứa Trúc Linh đau lòng vỗ lưng cho anh, cô đưa cho anh một cốc nước. Cố Ngọc Vy lại sán tới trước mặt Hứa Trúc Linh, rất nghiêm túc mà hỏi cô một câu: (8) “Cô bé đáng yêu, sao cậu lại dại dột mà lại tìm phải anh trai tôi thế? Anh trai tôi lớn hơn cậu tận mười tuổi, ba tuổi đã là một thế hệ, giữa hai người phải nói là có một dải thiên hà chắn ngang qua luôn đói!
Dựa vào vẻ ngoài của cậu, đàn ông trẻ tuổi đẹp trai thế nào mà chẳng kiếm được chứ? Tôi còn nghe nói cậu chủ nhỏ của tập đoàn ngôn thị theo đuổi cậu nữa, sao cậu không cân nhắc về tên đó thử xem?”
Phá…
Em gái dùng chính thực lực của mình để hãm hại anh trai tới rồi đây!
“Xem ra anh phải bảo Khương Anh Tùng đóng gói hành lý của em trực tiếp đưa về nhà luôn, nhìn bộ dạng em có vẻ như muốn về nhà chăm sóc bên gối bố, sống những này tháng hạnh phúc ở nhà…”
“Ha…anh, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói mà, bố chắc chắn là sẽ niệm ngày niệm đêm như Đường Tăng, niệm chết em luôn mất!”
sẽ dẫn cậu đi bệnh viện xem thử, xem thủ có tìm ra được loại thuốc nào tốt không.
Cậu cứ chờ nhận tin tốt đi.”
“Cảm ơn cậu, thật sự rất cảm ơn cậu Hứa Trúc Linh kích động không thôi.
Nếu như có thể chữa khỏi bệnh này thì từ nay vê sau Cố Thành Trung có thể càng thêm tự tin rồi.
Cố Ngọc Vy thu dọn một ít đồ vật rồi liền đi ra ngoài, vốn dĩ cô ấy muốn đi tìm Nguyên Doanh, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là đi tới tập đoàn .J.C Khương Anh Tùng dẫn cô ấy tới phòng làm việc ngồi chờ.
Rất nhanh thì Cố Thành Trung đã kết thúc hội nghị rồi, nhìn thấy cô ấy đến thì có hơi kinh ngạc.
“Sao em lại tới đây?”
“Cô vợ chưa cưới bé nhỏ của anh có một vài chuyện nghĩ mãi mà không hiểu nên nhờ em đi hỏi thăm giúp.”
“Chuyện gì thế?”
Cố Ngọc Vy cười cười, cô ấy ngồi trước.