Rốt cuộc Lưu Tiểu Đình cũng bị chọc cười, không khỏi tò mò hỏi hắn: ”Sao Cửu Lượng cứ gọi Mạnh ca là tiên sinh vậy?”
”Ta cũng thật sự không biết.” Trương Cửu Thái nhướng nhướng mày: ”Chắc là tên thân mật giữa đôi vợ chồng trẻ đó.”
Lưu Tiểu Đình vẫn tin thật, khẽ cười nói: ”Vậy sau này để ta gọi cậu là Cửu Thái đi.”
Lúc này Trương Cửu Thái mới gật đầu hài lòng: ”Vậy mới phải! Nhắc tới mới thấy hai chúng ta đã quen biết nhiều năm rồi, huynh cứ khách sáo với ta như vậy trông có vẻ xa lạ lắm.”
”Cậu là ân nhân cứu mạng của mẹ ta, tất nhiên ta vô cùng tôn trọng cậu.” Lưu Tiểu Đình nghiêm túc nói, khẩu khí vẫn rất khách khí.
Trương Cửu Thái không làm gì được y, dù sao thì tật xấu này cũng có liên quan đến tính cách của y, không phải nói thay đổi là thay đổi ngay được, thở dài một hơi bất đắc dĩ, tiếp tục chuyện trò theo y: ”Thật ra bệnh của mẹ huynh còn đỡ, mẹ của tiểu Mạnh mới không dễ xử lý!”
”Nói vậy là sao?” Lưu Tiểu Đình tò mò nói.
Trương Cửu Thái nhíu mày khổ não: ”Thể chất của mẹ huynh yếu, lớn tuổi rồi thì sức đề kháng tất nhiên cũng sẽ giảm xuống, mẹ của tiểu Mạnh thì lại là thật sự sinh bệnh nặng, muốn chữa trị phải tốn nửa năm tới một năm mới được!”
Lưu Tiểu Đình nghe hắn nói, đột nhiên mỉm cười: ”Ta phát hiện hình như cậu rất có duyên với mẹ của bạn bè cậu, nhưng chuyện này cũng vừa khéo có thể nói rõ là tâm địa cậu tốt, y thuật cao.”
”Tâm địa tốt thì không nói đi, còn nói tới y thuật thì ta cũng chỉ có mỗi một bản lĩnh đó, chung quy cũng chỉ là một thư sinh, bây giờ tình huống cấp bách gì cũng không giúp được, còn phải làm phiền mọi người bảo vệ ta.” Trương Cửu Thái nói đến đây, bất đắc dĩ liếc nhìn y: ”Không phải là ứng với câu nói trong trăm người thì kẻ vô dụng nhất chính là thư sinh sao?”
Lưu Tiểu Đình cười nói: ”Không phải còn một câu gọi là ‘Mọi thứ đều là thứ phẩm, chỉ có đọc sách mới cao sang’ sao? Ta còn hối hận không thể đi học thêm vài năm, nhiều chữ còn không biết, chỉ biết gõ bàn tính, bây giờ có thể giúp đỡ bảo vệ cậu, ta rất vui!”
”Không biết nhiều chữ, vẫn biết đọc thơ?” Trương Cửu Thái nói đến đây cũng không khỏi bật cười, hai người trò chuyện vui vẻ, hiếm khi hợp như vậy, bước chân cũng chậm lại, muốn nói chuyện với nhau thêm vài câu.
Bất giác cũng đã tới gần tiệm thuốc Châu Ký, trong một con hẻm, ba tên cướp và hai tên huynh đệ côn đồ kia đang núp trong này.
Đêm nay chúng vốn muốn nhắm vào Mạnh Hạc Đường và Châu Cửu Lương, tiếc là chờ tới bây giờ vẫn không thấy họ đâu, vất vả lắm mới chờ được hai người đứng trước tiệm thuốc Châu Ký, tên đàn em côn đồ vội ló đầu ra ngoài, cẩn thận nhìn hai người kia.
”Hỏng rồi! Đại ca!” Tên đàn em côn đồ vội la lên: ”Đó không phải là Mạnh Hạc Đường với Châu Cửu Lương!”
Đại ca của đám cướp hỏi: ”Thế là ai?”
Tên đàn em trả lời: ”Tên gầy kia thì không biết, tên hơi béo hơn chút thì hình như là lang trung của nhà họ Châu.”
”Lang trung của nhà họ Châu?” Đại ca của đám cướp suy nghĩ rồi nói: ”Không thể đi về tay trắng, bắt hắn đi! Trói hắn lại trước rồi tìm nhà họ Châu đòi tiền chuộc, tiền đến tay thì lập tức giết con tin!”
Một tên đàn em khác hỏi: ”Đại ca, vậy chúng ta còn báo thù bọn họ không?”
”Tất nhiên là phải báo thù! Giết một tên lang trung của bọn họ, coi như áp chế nhuệ khí của bọn họ, hơn nữa ta cũng không tin là bọn có thể trốn trong nhà cả đời không ra khỏi cửa!” Đại ca của đám cướp nói, đẩy các huynh đệ, ra lệnh: ”Lên!”
Bốn thủ hạ tuân lệnh, cùng nhau xông ra, Trương Cửu Thái đang định tạm biệt Lưu Tiểu Đình, nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân dồn dập, hai người đều quay đầu lại nhìn, chợt thấy bốn tên áo đen đang cầm dao xông về phía họ!
”Trương tiên sinh đi mau!”
Dưới tình thế cấp bách, Lưu Tiểu Đình đẩy Trương Cửu Thái ra, lúc con dao của bọn cướp đó chém xuống, vội vàng nghiêng người né đi, đá văng cánh tay của người nọ, ngay sau đó xoay người đá vào ngực của người đó.
Trương Cửu Thái bị y đẩy hơi lảo đảo một chút mới miễn cưỡng đứng vững, thấy Lưu Tiểu Đình đánh với tốn tên cướp kia thật sự không chiếm được ưu thế, hắn nóng ruột đến độ không biết nên làm thế nào cho phải!
Đại ca của đám cưới từ đằng xa quan sát tình hình, thấy Cửu Thái đứng đơn độc một bên, đại ca của đám cướp cười khẩy, đeo mặt nạ lên, lặng lẽ tới gần hắn.
”Cửu Thái! Cẩn thận sau lưng!”
Giữa lúc đánh nhau Lưu Tiểu Đình nhìn lướt qua thấy tên đại ca của đám cướp định đánh lén, vội vàng đá văng đám cướp trước mặt ra, xông về hướng Trương Cửu Thái, Trương Cửu Thái nghe theo y quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một con dao đang rơi xuống đầu, vội vàng xoay người né, không cẩn thận ngã ngồi xuống đất!
”Cửu Thái!”
Lưu Tiểu Đình kịp thời chạy tới, chặn trước mặt hắn, lúc này tên đại ca của đám cướp lại vung dao chém về phía y, tên đại ca này dù sao cũng là đại ca, trước đó lúc đánh nhau bên vách núi với Dương Cửu Lang còn chém lên cánh tay hắn một dao, có thể thấy là có chút bản lĩnh, lại thêm bốn tên thủ hạ kia trợ giúp, Lưu Tiểu Đình ứng phó rất vất vả, còn phải bảo vệ Trương Cửu Thái, trên người đã bị chém mấy dao!
”Tiểu Đình, huynh đi nhanh đi! Đừng quan tâm đến ta!” Trương Cửu Thái nhìn ra là đám cướp đó nhắm vào hắn, vội vàng nắm chặt lấy cánh tay Lưu Tiểu Đình, đẩy y bảo y mau đi đi.
”Ta không đi!”
Toàn thân có nhiều chỗ đều đang chảy máu, Lưu Tiểu Đình há miệng thở dốc, vẫn còn quật cường giang hai tay ra che chở cho Trương Cửu Thái ở sau lưng.
Tên đại ca của đám cướp mất kiên nhẫn, đưa mắt ra hiệu với đàn em, năm người đồng loạt xông tới, Lưu Tiểu Đình vội vàng đẩy Trương Cửu Thái ra, còn chưa kịp né, trên đùi đã trúng một dao, Lưu Tiểu Đình gầm lên, lập tức quỳ xuống đất, ngay sau đó là cánh tay một dao, bả vai một đạp, Lưu Tiểu Đình ngồi sụp xuống đất, cuối cùng tên đại ca của đám cướp kia lại giơ dao lên xông tới, đâm thẳng về hướng ngực y!
”Tiểu Đình!” Trương Cửu Thái vội vàng muốn ngăn lại, đột nhiên, từ sau lưng bay tới một con dao găm, lướt ngang sát bên tai Trương Cửu Thái, đâm xuyên qua bả vai của tên đại ca của đám cướp!
Tên đại ca của đám cướp bị đau nên buông lỏng dao ra, Trương Cửu Thái thừa cơ vội vàng bước tới đỡ Lưu Tiểu Đình dậy, các đàn em của đám cướp thấy thế hốt hoảng nhìn về hướng con dao bay tới: ”Ai đó!”
Không ai trả lời, chỉ thấy cách đó không xa có một bóng đen đứng yên tại chỗ, tên đại ca của đám cướp ôm chặt lấy bả vai, hung ác trừng mắt nhìn bóng đen đó, ra lệnh: ”Giết hắn cho ta!”
Đàn em của đám cướp vội vàng xông về hướng bóng đen đó, nhưng vừa mới bước được một bước, trong chốc lát lại có một con dao găm bay tới, cắm xuống ngay dưới chân đám cướp kia!
Đại ca của đám cướp thấy tình thế không ổn, vội vàng xoay người, la lên với các huynh đệ: ”Rút lui!”
Đám cướp đành phải rút lui, Trương Cửu Thái đỡ lấy Lưu Tiểu Đình núp sang bên đường, thấy bọn cướp đã chạy ra, vội vàng nhìn về hướng bóng đen kia, khẽ cúi đầu: ”Cảm ơn ngài đã ra tay cứu giúp!”
Bóng đen kia không quan tâm đến họ, không nhanh không chậm quay người rời đi.
”Kia là ai vậy?” Lưu Tiểu Đình hỏi, thấy chỗ bóng đen kia mới vừa đứng hơi quen, híp mắt lại nhìn, hỏi lại với vẻ không chắc: ”Đó là tiệm vải nhà ta đúng không?”
”Không biết nữa!” Trương Cửu Thái lắc đầu, thấy y mất quá nhiều máu, cứ thở dốc một cách yếu ớt, gần như là sắp ngất đi, hắn vội vàng khom người bế y lên, chạy tới Minh Nguyệt Lâu gần đó nhất!