Khi luyện loại đan này, cần thu nạp bổn mạng chi hỏa của Hắc Phượng, trong đó có chút thần bí gì đó, cho nên cho dù là Hắc Phượng nhất tộc cũng không phải là có số lượng linh đan không hạn chế. Trên cơ bản phải cần Hắc Phượng trên cấp hóa thần tu luyện được bổn mạng chi hỏa, sau đó ngàn năm mới có thể luyện chế ra một khỏa Hắc Viêm đan.
Với Hắc Phượng nhất tộc, cao giai yêu tu lại rất thưa thớt, cho nên Hắc Viêm đan quý hiếm thế nào cũng có thể nghĩ được. Mà viên đan dược này sở dĩ có danh tiếng tại nhân yêu hai tộc, nguyên nhân chủ yếu nhất là đan dược này chính là một trong những loại đan dược phụ trợ tốt nhất có tác dụng giúp tu sĩ hóa thần đại thành trùng kích luyện hư bình cảnh.
Ba khỏa Hắc Viêm đan trước mắt này khi mà phục dụng vào, tối thiểu có thể có hai thành đột phá thành công luyện hư bình cảnh.
Vì vậy, Hàn Lập như thế nào lại không vui mừng cho được.
Lại cẩn thận kiểm nghiệm qua ba khỏa đan dược này lần nữa. Xác định quả thật là Hắc Viêm đan không thể nghi ngờ, sau đó Hàn Lập cưỡng chế hưng phấn trong lòng, đem đan dược bỏ lại vào trong ngân bình, một lần nữa dùng phù triện cấm chế dán lại. Rồi cẩn thận thu lấy.
Đột phá đến luyện hư, chính yếu nhất đó là hợp nhất linh lực Ngũ Hành trong cơ thể, điểm này thân hắn đã có Nguyên Từ Thần Quang, sau này cũng không cần lo lắng gì.
Mà có thêm ba khỏa Hắc Viêm đan này, lại tìm kiếm một ít linh dược cùng bí thuật khác phá tan luyện bình cảnh. Có lẽ đột phá đến luyện hư cảnh giới cũng nắm chắc thêm mấy phần.
Thế nhưng trước mắt hắn có rất nhiều chuyện phải làm, một trong số đó chính là đem tu vi của chính mình tu luyện tới Hóa Thần hậu kỳ cảnh giới. Dựa vào đại lượng đan dược, hắn có thể đột phá Hóa Thần trung kỳ đỉnh phong bình cảnh, chẳng qua là cũng chỉ là chuyên sớm muộn mà thôi.
Phiền toái của bước này là gì? Tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ khi sử dụng đan dược hiệu dụng rất nhỏ. Chỉ có khi dùng đan dược cực tốt mới có thể tiếp tục đột phá tu vi tăng mạnh.
Nhưng đối với tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ khi sử dụng đan dược tự nhiên cũng không có hiệu quá mấy, nghe đồn trong đó có một loại có tác dụng lớn nhất, chính là dịch thể từ con cóc. Mà lúc này đây hắn mạo hiểm tiếp được nhiệm vụ Mộc Tộc, hiện tại chuyện này trái lại có quan hệ rất lớn với Linh Dạ Đại.
Hàn Lập suy nghĩ, trong đầu lập tức hiển hiện ra chuyện không lâu trước đó khi rời Thiên Uyên Thành, vào một buổi sáng bỗng nhiên trước cửa xuất hiện đám khách nhân thần bí kia, hắn không khỏi nhắm hai mắt lại.
Nếu thật thuận lợi như những người kia nói, hắn có thể tìm được không ít dịch cóc. Tuy nhiên vật ấy không thể dùng quá nhiều, không giống như các loại đan dược không có hạn chế phục dụng, thế nhưng điều này cũng đủ khiến hắn tiết kiệm được không ít thời gian tu luyện.
Trong lòng cẩn thận suy nghĩ, lại một lần nữa nghĩ tới lời hứa của những người kia. Hắn cảm thấy cũng không có vấn đề gì, sau đó mới thở dài một hơi đem việc này vứt khỏi đầu, một tay hướng tới trữ vật trạc phất một cái, đem việc này bỏ qua một bên, quan trọng nhất là kiểm tra đồ thu được trong tay đã.
Một cây ngũ sắc vũ linh chói mắt hiện ra.
Đúng là cây Thiên Phượng Chi Linh thu được từ trong tay Diệp, Dĩnh nhị nữ,.
Một tay Hàn Lập nhoáng một cái nhẹ nhàng nắm lấy, lập tức mảng lớn ngũ sắc hào quang chớp động, cơ hồ bao phủ trọn lấy căn mật thất.
Vẻ mặt của Hàn Lập khẽ động.
Không hổ là linh vũ của bổn mạng chân linh cấp Thiên Phượng. Chỉ với khí tức phát tán ra của vật này cũng hơn hẳn Tai Bằng Chi Vũ mà năm đó hắn tìm được ở Nhân Giới.
Hàn Lập nhìn nhìn, sau đó hai tay vuốt nhẹ linh vũ, ánh mắt vụt sáng cảm thấy bất an, đột nhiên hắn há miệng phun ra một đạo điện hồ xanh trắng.
Một tiếng lôi minh trầm thấp vang lên, sau đó điện hồ ngưng tụ biến ảo hóa thành một đôi thanh bạch sắc vũ sí dài vài tấc.
Đan thủ của Hàn Lập khẽ vẫy. Phong Lôi Sí nho nhỏ này liền hạ xuống bàn thay hắn.
Ánh mắt quét qua phía trên, hắn không khỏi nhíu mày.
Trên vũ sí này bỗng xuất hiện hai cái lỗ thủng nhỏ, dường như đã bị tổn hại một chút.
Đúng là ngày đó mộc linh biến thành cự nhân, dùng hai đoạn móng tay xuyên thủng qua, cho nên bây giờ mới bị tổn hại.
Vẻ mặt Hàn Lập lập tức buông lỏng dường như không quan tâm tới chuyện này.
Hắn đã có ý định luyện chế lại một lần Phong Lôi Sí, cho nên điểm tổn hại này cũng chỉ là thuận tay đơn giản luyện lại mà thôi.
Dựa theo phân thân Thiên Lan thánh thú đã nói, sở dĩ Phong Lôi Sí lúc trước dung nhập Tai Bằng Chi Vũ, sau đó vẫn chưa biến thành Linh Bảo. Là vì không cách nào kích
phát Tai Bằng Chi Vũ bao gồm phong thuộc tính cùng thiên địa pháp tắc, phải cần một khỏa linh thạch cực phẩm phong thuộc tính mới có thể triệt để kích thích nó.
Đây cũng là nguyên do mà hắn đặc biệt lưu ý tới cực phẩm linh thạch phong thuộc tính.
Hiện tại hắn đã chiếm được tài liệu chân linh Thiên Phượng Chi Linh bực này, tự nhiên kế hoạch ban đầu có chút thay đổi.
Muốn đem tiêu vũ này dung nhập vào Phong Lôi Sí.
Thiên Phượng Chi Linh lại bất đồng với Man Bằng Chi Vũ. Trong đó có hàm chứa mãnh liệt thiên địa pháp tắc, mà khiến người ta kinh sợ nhất chính là không gian thần thông. Nếu đem quy tắc chi lực của linh vũ này thật sự luyện hóa dung nhập vào bên trong Phong Lôi Sí. Uy năng to lớn người nào cũng có thể tưởng tượng được.
Lần sau dù có đối mặt với Ngân Giai Mộc Linh, là vật đáng sợ không thể ngăn cản như vậy, nói không chừng không cần phải liều mạng làm gì, trực tiếp chuồn mất cho lành.
Hàn Lập vuốt vuốt vũ sí cùng ngũ sắc vũ linh, trong lòng âm thầm tự suy xét.
Chuyện này cũng thật may mắn, lúc trước hắn từng có một lần kinh nghiệm đem Man Bằng Chi Vũ dung nhập vào Phong Lôi Sí, nếu như lần đó luyện hóa thành công vậy không biết bây giờ luyện hóa phượng linh này ra sao đây?
Trong lòng đã quyết định, từ trong trữ vật trạc Hàn Lập lấy ra sáu khỏa cực phẩm linh thạch thuộc tính đều không giống nhau.
Năm khỏa trong đó tương ứng với Ngũ Hành thuộc tính. Một khỏa lại là viên linh thạch bạch sắc phong thuộc tính.
Với thần thông hiện tại của Hàn Lập cũng không cần các loại địa hỏa gì đó.
Hắn há miệng phun ra một đoàn ngân sắc hỏa cầu, một hồi quay cuồng ngưng tụ, sau đó không ngờ biến ảo thành một hỏa lò cự đại có ngân diễm quay xung quanh.
Hàn Lập đem Phong Lôi Sí ném vào trong hỏa lò, lại đem viên linh thạch phong thuộc tính ném vào.
“Vèo vèo” Hai tiếng vang lên, sau đó hai vật lập tức chui vào rồi biến mất trong lò.
Tiếp đó tay áo Hàn Lập phất một cái xuống mặt đất, một mảnh thanh hà lập tức lóe lên, sau đó trên mặt đất xuất hiện rất nhiều các loại bình, lọ tài liệu.
Đúng là các tài liệu phụ trợ cần thiết để luyện chế lại Phong Lôi Sí.
May mắn là hắn một mực vẫn nhớ tới chuyện luyện chế lại Phong Lôi Sí, cho nên trước đó đã thu mua rất nhiều tài liệu phụ trợ cần thiết.
Một mặt Hàn Lập đem một lọ chất lỏng giống như thủy ngân ném vào trong lò lửa, một mặt lẩm bẩm. Mười ngón liên tục búng pháp quyết hướng tới hỏa lò.
Trọn vẹn mười ngày mười đêm, sau đó trong mật thất truyền ra tiếng cười to của Hàn Lập.
Chỉ thấy hắn đứng giữa mật thất. Trong tay cầm một đôi vũ sí óng ánh, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ kinh hỉ.
Đây là một đôi vũ sí thanh quang rộng rãi, được một đoàn hào quang ngũ sắc vây lấy, thế nhưng phảng phất lại trong suốt giống như như thủy tinh, như ẩn như hiện ở trên tay Hàn Lập, phảng phất như tùy thời có thể biến mất vậy.
Vừa rồi Hàn Lập đã thử qua uy năng sau khi Phong Lôi Sí tiến giai thành Linh Bảo, thần diệu vượt xa cả suy đoán trước đó của hắn.
Điều này cũng khó trách, vô luận là Lý Bằng Chi Vũ hay là Thiên Phượng Chi Linh. Chỉ cần có thể luyện hóa sau đó sẽ hiển hiện hiệu lực. Cho dù có luyện chế ra Thông Thiên Linh Bảo cũng không thành vấn đề.
Hôm nay hai kiện đồ vật kết hợp luyện hóa biến thành một kiện bảo vật. Mà uy năng lại vượt xa tưởng tượng, điều này càng khiến Hàn Lập cực kỳ thỏa mãn.