Lão giả thuận miệng nói, đang muốn ghi lại nhiệm vụ này, đột nhiên bị một thanh âm đánh gãy.
– Chậm đã!
Theo thanh âm Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt lập tức chìm xuống.
Nói chuyện không phải người khác, đúng là ban đầu ở Phất Hiểu Thành Truyền Tống Trận gặp được, thanh niên Thiên Tiên cảnh hậu kỳ kia.
Lúc này hắn không biết phục dụng đan dược gì, thương thế trên người đã hoàn hảo, nhìn về phía Nhiếp Vân như nhìn người chết.
– Nguyên lai là đệ tử chân truyền Chúc Hải!
– Hắn tới đây làm gì? Đệ tử nội môn khảo hạch, hắn không có tư cách lẫn vào a!
– Hắn là đệ tử của Kỷ Cường trưởng lão, Kỷ Cường lại là ca ca của Thái Thượng trưởng lão Kỷ Phật… Cho nên, có quyền thoại ngữ rất lớn!
Cử động của Chúc Hải để cho đệ tử ngoại môn khác chú ý tới, nghị luận nhao nhao.
– Làm sao vậy?
Lão giả phụ trách phân phối nhiệm vụ vốn bị người đánh gãy, trên mặt lộ ra một tia tức giận, khi thấy là Chúc Hải, lúc này mới lộ ra mỉm cười.
– Là như thế này, vị Diệp Thần này, thực lực rất mạnh, nếu như chỉ cho hắn nhiệm vụ bình thường, liền không có bất luận tác dụng khảo nghiệm gì, đối với hắn rất không công bình!
Chúc Hải cười nói.
– Cái kia… Cho hắn nhiệm vụ gì?
Lão giả không muốn đắc tội đối phương, theo lời hỏi.
– Ta xem là thí luyện Loạn Hải Địa Cung a!
Chúc Hải nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt cười lạnh.
– Thí luyện Loạn Hải Địa Cung?
– Đây chính là đệ tử nội môn khảo hạch đệ tử chân truyền, cái này…
– Đây không phải muốn người đi chết sao?
Nghe được hắn nói, lão giả còn chưa mở miệng, chung quanh một mảnh xôn xao.
– Loạn Hải Địa Cung?
Lão giả phụ trách phân phối nhiệm vụ nhíu mày, tựa hồ cảm thấy có chút khó tin.
– Đúng vậy, đây là Kỷ Cường trưởng lão tự mình nhắn nhủ, Giao Quân trưởng lão nên không có vấn đề a! Lại nói, nếu là nhiệm vụ, liền là người làm, cũng không phải một mình hắn, không phải có rất nhiều đệ tử tham gia sao?
Thanh niên Chúc Hải cười lạnh.
– Vâng!
Nghe được Kỷ Cường trưởng lão bàn giao, Giao Quân trưởng lão phân phối nhiệm vụ cắn răng một cái, ở trên ngọc bài của Nhiếp Vân điểm một cái, truyền vào một tin tức nhiệm vụ.
– Tốt rồi, nhiệm vụ của ngươi là Loạn Hải Địa Cung, ít nhất lấy một xương sườn của Tu La Binh về!
Giao Quân trưởng lão sắp xếp xong, liền không để ý tới.
Tiếp nhận ngọc bài, tuy Nhiếp Vân không biết Loạn Hải Địa Cung là nhiệm vụ gì, nhưng chứng kiến biểu lộ của người khác cùng Chúc Hải, biết chắc cực kỳ khó khăn.
Nhất là rất nhiều đệ tử chung quanh, trong mắt nhìn về phía hắn đều lộ ra vẻ thuơng hại, tựa như nhìn một người chết, tựa hồ biết rõ hắn khẳng định không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này.
– Diệp Thần huynh là cao đồ của Phiền Lạc trưởng lão, nhiệm vụ này đối với ngươi mà nói, nên mã đáo thành công, dễ như trở bàn tay a! Ha ha, ta liền ở chỗ này chờ đợi tin tức tốt của Diệp Thần huynh!
Nhìn biểu lộ của Nhiếp Vân, Chúc Hải cười ha ha, phảng phất như khuất nhục bị một cước đá bay toàn bộ báo trở về.
– Ngươi nhanh đi truyền tống điện, nhanh mà nói, có lẽ còn có thể tìm được người cùng ngươi chung một chỗ chấp hành nhiệm vụ, lẫn trong đám người, tỉ lệ sinh tồn sẽ lớn một chút, chậm liền không còn kịp rồi!
Giao Quân trưởng lão ai thán một tiếng, biết rõ người trước mắt hẳn phải chết, hảo tâm nhắc nhở một câu.
– Vâng!
Nhiếp Vân gật gật đầu, liếc nhìn Chúc Hải, cũng không nói chuyện, quay người ly khai.
Loại người Chúc Hải này, sớm muộn gì cũng sẽ giết chết, bây giờ đang ở Vân Vũ Tông, không thể gây ra mâu thuẫn quá lớn, vẫn nhẫn thoáng một phát a.