Nếu để Liên Tử Tuấn đào thoát thì về sau có muốn tìm được hắn cũng khó khăn.
Thu thập Cửu Tôn Thánh Đỉnh là sứ mạng của Huyền Thiên, Lôi Chi Thánh Đỉnh ở ngay trước mắt, quyết không thể để Liên Tử Tuấn chạy thoát.
Huyền Thiên vung cánh tay lên, Hỗn Độn Thánh Đỉnh kia lập tức ngừng bay ngược lại, trong chốc lát đã đuổi theo Lôi Chi Thánh Đỉnh kia.
Mà Huyền Thiên thì giống như một tia chớp bay thẳng đến bên cạnh Kiếm Nhân, nhấc Kiếm Nhân Hạo hôn mê như gần chết kia lên.
Ngay sau đó…
– Chi!
Lôi quang bạo phát, Huyền Thiên vận chuyển Lôi chi áo nghĩa đến cực hạn, chân đạp hư không đuổi theo Liên Tử Tuấn.
Lôi chi áo nghĩa không chỉ có uy lực cương mãnh mà tốc độ cũng cực nhanh.
Trong các loại áo nghĩa, luận tốc độ thì Phong chi áo nghĩa đứng nhất, Lôi chi áo nghĩa đứng thứ hai.
Hiện giờ Huyền Thiên toàn lực vận chuyển Lôi chi áo nghĩa, có thể tưởng tượng tốc độ nhanh như thến nào, quả thực như một đạo điện quang phá toái hư không.
Hắn giơ tay lên, khẽ vẫy, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lập tức nhỏ đi, bay vào trong tay. Huyền Thiên nhét Kiếm Nhân Hạo vào trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, trấn áp hắn.
Tuy Kiếm Nhân Hạo trọng thương gần chết nhưng tạm thời Huyền Thiên cũng không có ý định lấy mạng hắn.
Thiên Châu đại địa có bất diệt thần huyết, đủ để cải biến số mệnh.
Bất tử thần huyết của Kiếm Nhân Hạo có thể thay đổi Thần Châu, cũng khiến số mệnh thiên địa Thần Châu cải biến, võ giả có thể trực tiếp tu luyện thành thành Hoàng.
Huyền Thiên trở thành Vương giả đỉnh tiêm đã hơn ba tháng. Mà Liên Tử Tuấn chỉ vừa vặn trở thành Vương giả đỉnh tiêm.
Hai người đã lĩnh ngộ Lôi chi áo nghĩa đến tứ giai đỉnh phong, nhưng Huyền Thiên càng thêm tinh thâm.
Nên so với Liên Tử Tuấn thì tốc độ Huyền Thiên nhanh hơn một chút.
Tốc độ hai người trong nháy mắt gần 3000m, vài giây sau, bay ra ngoài hơn 10 dặm. 20 giây sau cũng đã bay ra hơn 100 dặm.
Thời gian dần qua, khoảng cách giữa hai người dần thu hẹp lại, hơn 4000m, 4000m, … Thu nhỏ từng chút từng chút một.
Gần nửa khắc sau, hai người đã bay ra ngoài hơn 400 dặm.
Khoảng cách lúc này đã thu hẹp lại chỉ còn 1000m.
– Huyền Thiên, ta có Lôi Chi Thánh Đỉnh hộ thể, ngươi không thể giết được ta!
Thanh âm Liên Tử Tuấn trong Lôi Chi Thánh Đỉnh truyền ra, thanh âm có chút điên cuồng:
– Ngươi đuổi theo ta làm gì? Chúng ta cùng chung số phận, đều là quân cờ trong tay Minh Đế, chúng ta không có lựa chọn khác. Ngươi đừng đuổi theo nữa, từ nay về sau nước sông không phạm nước giếng, ai đi đường nấy!
– Huyền Thiên, ngươi có nghe không? Đừng đuổi theo lão tử nữa!
Thấy Huyền Thiên cũng không có ý định dừng lại, thanh âm Liên Tử Tuấn có chút trở nên điên cuồng, dốc sức liều mạng hô lên.
Toàn thân Huyền Thiên bị điện mang bao phủ, phá toái hư không như điện quang, tốc độ đề thăng đến mức tận cùng, đuổi theo Lôi Chi Thánh Đỉnh ở phía trước.
Nghe được tiếng kêu gào kia, Huyền Thiên nói:
– Chúng ta được lựa chọn, ngươi cũng lựa chọn. Liên Tử Tuấn, nhân sinh của ngươi ở trong lựa chọn của ngươi, ngươi phải theo đó mà gánh chịu hậu quả. Hoặc là ngươi chết hoặc là ta vong. Lựa chọn của ngươi là ta không chết, thì ngươi không thể sống!
– Không! Chúng ta có thể lựa chọn lại một lần nữa! Ngươi đi đường lớn của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta, về sau chúng ta không xâm phạm nhau!
Liên Tử Tuấn hô lên.
– Nhân sinh căn bản không có cơ hội lựa chọn lần thứ hai. Ít nhất thì ngươi được lựa chọn trước, trả giả thật đắt mới có khả năng lựa chọn lần thứ hai. Liên Tử Tuấn, giao Lôi Chi Thánh Đỉnh ra đây, ta sẽ cho ngươi cơ hội lựa chọn thứ hai.
Huyền Thiên nhàn nhạt đáp.
– Đừng hòng! Lôi Chi Thánh Đỉnh là của ta, là cơ duyên của ta, ai dám cướp đoạt thì ta sẽ dốc sức liều mạng với hắn!
Liên Tử Tuấn đã kích động, kêu to lên.
– Là ngươi nói đấy nhé, ai dám đoạt Thánh Đỉnh của ta thì ta liều mạng với kẻ đó. Liên Tử Tuấn, hôm nay ta muốn lấy mạng gươi!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hai tay nắm lại hướng lên trời, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lập tức xuất hiện.
Mượn đại thế cấp tốc phi hành về phía trước, hai tay Huyền Thanh mãnh liệt đẩy, trong lúc dó Hỗn Độn Thánh Đỉnh phi tốc phóng lên trời, hoạch xuất ra một đường hình vòng cung, đánh tới Lôi Chi Thánh Đỉnh.
Giờ phút này, Huyền Thiên đã cách Lôi Chi Thánh Đỉnh chỉ gần 1000m, sau khi ném Hỗn Độn Thánh Đỉnh ra ngoài thì nháy mắt đã đuổi kịp.
– Phanh!
Trong chốc lát, một tiếng bạo nổ rung trời vang lên, Lôi Chi Thánh Đỉnh từ trên trời lập tức bị đánh trúng, rơi thẳng xuống mặt đất.