Hứa Trúc Linh bất lực lắc đầu, theo như tình trạng hiện giờ của Ngôn Phúc Lâm, có thể tìm được đối tượng phù hợp thì đúng là một chuyện quái quỷ!
Cô đã đặc biệt cho người mang tới hồ sơ của Lâm Thanh Huyền.
Cô ấy là một nghiên cứu sinh nước ngoài với tấm bằng kép vượt cấp, vốn dĩ trường học muốn giữ cô ở lại để tiếp tục học lên bậc Tiến sĩ và được cấp học bổng toàn phần nhưng cô đã từ chối.
Cô đã quyết định về nước để phát triển, hơn nữa cô cũng có gia thế hiển hách, thuộc dòng dõi danh giá, hóa ra cô lại là con gái của Hiệu trưởng trường Đại học Đà Nẵng!
Cô học theo ngành tài chính, học chuyên ngành luật tự chọn, vào làm công ty nào cũng như nhau, nhưng cô lựa chọn tới đây làm thư ký cho tập đoàn Phát Đạt, thật đúng là phí phạm nhân tài!
Một cô gái tốt như vậy, lại ngày nào cũng ở trước mặt Ngôn Phúc Lâm, chẳng lẽ lại không có một chút động lòng nào sao?
Hứa Trúc Linh có chút buồn bực, nói: “Anh, anh nghĩ thế nào mà lại tuyển cô nữ thư ký ấy thế?”
“Cô ấy vô cùng thông minh và cẩn thận, có thể kiểm tra, đối chiếu tài liệu trong mỗi cuộc họp, nhỡ rõ từng mối quan hệ với các thành viên hội đồng quản trị và sẽ tìm hiểu trước sở thích của các mối làm ăn xã giao. Cô ấy thật sự rất xuất sắc, vừa hay cái người thư ký trước đây của anh mới nộp đơn xin †ừ chức và giới thiệu cô ấy, chưa hết thời gian thử việc cô ấy đã được nhận vào làm nhân viên chính thức rồi.”
“Thế anh đã xem qua hồ sơ xin việc của cô ấy chưa?”
“Anh chưa xem, có chuyện gì sao?
Anh chỉ biết rằng cô ấy đã tốt nghiệp Đại học và vừa mới trở về nước để tự phát triển.”
“Anh này, ngày nào cũng có một người phụ nữ lắc lư trước mặt anh mà anh cũng không có chút gì rung động sao?”
Ngay khi cô vừa dứt lời, Ngôn Phúc Lâm đã không ngần ngại mà cốc vào đầu cô một cái.
“Em đang ở đây nói hươu nói vượn cái gì vậy? Chỉ là mối quan hệ bình thường giữa nhân viên và cấp trên thôi.