Giang Nghĩa nói: “Vậy tôi phải mở to mắt nhìn cho rõ, đá thô tiếp theo, rốt cuộc có phải là đá thô rác rưởi không. Viên thứ hai của Star Jewelry, cắt!”
Không tới 3 phút, viên thứ hai đã cắt xong.
Là một khối ‘ngọc xanh tử mẫu’, giá trị của loại đá thô này kém hơn Phỉ thúy xanh đế vương, nhưng cũng thuộc đá thô cực phẩm, rất hiếm thấy.
Giang Nghĩa vỗ lồ ng ngực nói: “Aiya, may mắn không phải là đá thô rác rưởi. Tuy không có cắt ra đá thô quá cực phẩm, nhưng có thể cắt ra ngọc xanh tử mẫu, đó cũng là cực phẩm rồi.”
Lần này, mặt của Weiss có hơi xanh rồi.
Anh ta nhìn sang Đan Long Hưng ở bên cạnh: “Chuyện này rốt cuộc là như nào?”
Đan Long Hưng nhún vai: “Tôi không biết, tối hôm đó là anh dẫn chúng tôi làm việc, chúng tôi đều làm theo chỉ thị của anh, không nên như vậy mới đúng.”
Đúng vậy, tối hôm đó Weiss dẫn bọn họ đi làm việc, anh ta tận mắt nhìn đá thô trong kho của Giang Nghĩa bị đổi.
Vậy sao lại…
Lẽ nào Giang Nghĩa còn có đá thô tích trữ khác sao?
Không thể nào, trong thời gian ngắn như vậy, đâu có thể kiếm được trữ lượng lớn như vậy? Với lại, Giang Nghĩa đâu biết chuyện thay đổi đá thô, sao có thể tức thời sử dụng đá thô khác?
Weiss càng nghĩ càng không hiểu.
Có lẽ chỉ là trùng hợp, bên trong những đá thô rác rưởi đó cũng có một hai viên đá thô cực phẩm.
“Tiếp tục xem.” Weiss nghiến răng nói.
Tiếp theo viên thứ ba, trực tiếp khiến máu của Weiss chảy nhanh, hoàn toàn không bình tĩnh được nữa.
“Ngọc lục bảo, là ngọc lục bảo!”
Viên đá thô thứ ba của Star Jewelry trực tiếp cắt ra ngọc lục bảo đỉnh cấp nhất, giá trị cực cao!