Hứa Minh Tâm lảo đảo đi về phía phòng tắm, nhưng lại đâm đầu vào cửa kính mờ.
Cố Gia Huy cũng chẳng còn thời gian để xoắn xuýt là ‘ăn’ hay không ‘ăn’, anh vội vàng đi lên đỡ Hứa Minh Tâm rồi dìu cô vào phòng tắm.
Cố Gia Huy chịu đựng xả nước ấm vào bồn, còn làm hết chức trách tắm rửa giúp cô.
Lúc Hứa Minh Tâm tắm rửa thì lại rất ngoan, không quậy, như một búp bê tinh xảo tùy anh di chuyển.
Cố Gia Huy nhìn thoáng qua rồi thở dài một hơi, nhịn một chút là qua rồi.
Cô vẫn còn nhỏ, anh phải có kiên nhẫn đợi cô trưởng thành.
Hứa Minh Tâm dựa vào vách bồn tắm, cô cúi đầu nhìn rồi nói một cách chân thành: “Túi… trong túi quần anh có giấu món gì ngon thế? Để cho em nhìn xem nào?”
Cố Gia Huy nghe cô nói thế thì đỏ mặt.
Dù sao anh cũng đã hai mươi tám tuổi rồi nhưng lại bị một cô nhóc mười tám tuổi đùa cợt.
Cố Gia Huy vội vàng quay đầu sang chỗ khác rồi nói với vẻ tức cô giận: “Không được nhìn.
“Thôi mà, có đồ ăn phải chia sẻ với em chứ, xấu quá đi!”
Cố Gia Huy nghe vậy thì dở khóc dở cười.
Chỉ mong tới lúc anh muốn chia sẻ thì cô nhóc này đừng có trốn đi.
Ngay lúc Cố Gia Huy đang tắm lưng cho Hứa Minh Tâm thì đột nhiên cô lại quay đầu hỏi: “Cố Gia Huy… anh có chế em không? Thư Hàn nói đàn ông đều thích phụ nữ lồi lõm, anh nói em chẳng có gì cả, anh có chê em không?”
“Không, không chê đâu.”
Cố Gia Huy buồn cười, không ngờ rằng cô nhóc này cũng tự hiểu mình ghê nhỉ.
“Vậy anh có thích không?”
Hứa Minh Tâm vừa định quay người lại thì đã bị Cố Gia Huy đè vai xuống.