– Đơn thuần nhìn Lôi Điện cùng hàn khí dung hợp, đối với ta áp bách quá nhỏ, không bằng trực tiếp nhảy vào Tuyết Lôi Trì…
Nhìn một hồi, tuy Nhiếp Vân cảm thấy vô cùng thần kỳ, nhưng thiên phú Lôi Điện trong cơ thể lại không hợp thiên phú khác, căn bản không cách nào dung hợp.
Do dự cả buổi, hàm răng cắn chặt, thân thể tung lên, thẳng tắp nhảy xuống.
Vừa tiến vào Tuyết Lôi Trì, hàn khí mãnh liệt đột nhiên lao qua, toàn thân Nhiếp Vân kết lên một tầng băng mỏng.
– Diễm Hỏa thiêu đốt!
Trong nội tâm khẽ động, thiên phú Diễm Hỏa chảy xuôi, hóa giải hàn khí, thiên phú Lôi Điện vận chuyển, chống cự Lôi Điện trong nước hồ.
– Tuyết Lôi Trì này thật sâu, đi xuống xem một chút!
Vận chuyển hai đại thiên phú, cảm thấy trên người thoải mái không ít, Nhiếp Vân nhẹ nhàng thở ra, cúi đầu xem xét, lập tức phát hiện mặc dù Thiên Nhãn chiếu xạ, dưới nước ao cũng là sương mù mông lung, thấy không rõ lắm, căn bản không biết sâu bao nhiêu.
Bên ngoài thân có một tầng Diễm Hỏa thiêu đốt, Nhiếp Vân như du ngư lặn xuống.
Càng xuống dưới Lôi Điện lực càng cường đại, mặc dù có được thiên phú Lôi Điện, cũng nhịn không được toàn thân run lên.
– Hấp thu Lôi Điện, tích súc Lôi Đình Cửu Châu!
Hừ nhẹ một tiếng, Nhiếp Vân mở cánh ra, thân thể giống như đại địa khát khô, không ngừng hấp thu lấy Lôi Điện đầy trời, tích súc Lôi Đình Cửu Châu.
Nương theo thân thể tăng cường, tích súc Lôi Đình Cửu Châu cần điện lực đã gia tăng không ít, nhưng Lôi Điện ở Tuyết Lôi Trì này cường đại, rất nhanh liền để cho Lôi Đình Cửu Châu hoàn thành tích súc, thân thể khẽ động, Lôi Điện bắn ra, lực lượng làm cho người ta sợ hãi.
– Ân, đây là khoáng thạch gì, thật nhiều…
Lúc này trải qua không ngừng phi hành, Nhiếp Vân rốt cục đi vào đáy Tuyết Lôi Trì.
Đáy ao chất đầy một đống Thạch Đầu màu đen, cả đám vô cùng lớn, mang theo lực lượng làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Bàn tay nhẹ nhàng sờ lên tảng đá, đã cảm thấy chấn động toàn thân, một dòng điện xông đến.
– Chẳng lẽ là chất lỏng Lôi Điện ngưng tụ thành Thạch Đầu?
Vội vàng rút tay về, trong nội tâm Nhiếp Vân suy đoán.
Tuyết Lôi Trì không biết hình thành như thế nào, nhưng Lôi Điện trong đó vô cùng vô tận, nhiều năm tích súc, ngưng tụ trở thành thể rắn.
Cái này cùng linh thạch là một đạo lý, linh khí quá mức nồng đậm có thể hình thành linh thạch, chỉ sợ Lôi Điện cũng đồng dạng.
– Những Lôi Điện Thạch này chứa vô số năng lượng Lôi Điện, mang theo mà nói, hoàn toàn có thể tùy thời bổ sung Lôi Đình Cửu Châu…
Nghĩ đến một sự kiện, Nhiếp Vân mắt sáng rực lên.
Lôi Đình Cửu Châu là tuyệt chiêu cường đại nhất trừ Nguyên Khí đạn của hắn, lúc chiến đấu xuất kỳ bất ý thường thường có thể phát huy ra hiệu quả cực kỳ to lớn.
Mặc dù chiêu số tốt, nhưng với hắn mà nói tích súc Lôi Điện mới là vấn đề lớn nhất, trước kia có thể dựa vào lôi kiếp tích lũy, từ khi lôi kiếp biến thành Lôi Thú kiếp, đã biết rõ còn muốn tích súc đã rất khó khăn.
Trước kia ở bên ngoài còn đang suy nghĩ có thể lợi dụng thiên phú Lôi Điện bổ sung hay không, sau khi biết được kết quả, không khỏi thất vọng một lần, bây giờ có loại Lôi Điện Thạch này, hoàn toàn có thể thỏa mãn điều kiện.
– Đào đi toàn bộ những vật này!
Nở nụ cười một tiếng, bàn tay của Nhiếp Vân biến thành xích kim sắc, mạnh mẽ chộp tới.
Những Lôi Điện Thạch này cực kỳ nặng, từng cái đều có vài chục vạn tấn, bất quá nguyên khí của Nhiếp Vân hùng hậu, lại có thiên phú Thiên Thủ sư, lực lượng không kém, rất nhanh vô số cự thạch bị hắn chuyển vào Nạp Vật Đan Điền.
Bởi vì Lôi Điện Thạch ẩn chứa điện lực quá mạnh mẽ, thường thường chuyển một khối sẽ bị điện toàn thân tê liệt, lúc này đành phải lợi dụng thiên phú Diễm Hỏa cùng Tường Thủy sư ở chung quanh bố ra một không gian nghỉ ngơi.
Một bên nghỉ ngơi một bên khiêng đá, hao phí trọn vẹn một ngày, mới chuyển sạch sẽ Thạch Đầu dưới ao.
– Ân? Đó là cái gì?
Chuyển sạch Thạch Đầu, Nhiếp Vân chứng kiến dưới Tuyết Lôi Trì xuất hiện một phong ấn không lớn.