– Phi, Lăng Hàn là ai, cũng xứng vào lúc này lấy ra? Ta nói Vương giả tuổi trẻ, chính là Lam Vân Đế Triều Nguyệt Ảnh!
– Nguyệt Ảnh quả thật có thể xưng một tiếng Vương giả tuổi trẻ, cùng cảnh giới không có địch thủ, có phong thái vô địch.
– Các ngươi không nên xem thường Lăng Hàn!
Người vừa nãy nhắc tới tên Lăng Hàn không phục.
– Ta nghe người ta nói qua, Ngũ Đại Tông Môn liên thủ vây công, lại bị một mình hắn giết lùi, thiên kiêu đương đại nên có một vị trí của hắn.
– Cắt, đám Thiên Kiếm Cung kia là cái mặt hàng gì, ngay cả một cường giả Tinh Thần Cảnh cũng không có, đánh bại bọn họ tính là gì.
Có người khinh thường nói.
– Ha ha, Thiết Thất, có bản lĩnh ngươi cũng đi đánh đổ Ngũ Đại Tông Môn này a!
Trong đám người có người chế nhạo nói.
Có điều, tất cả mọi người lắc đầu, như Dương Lâm, Vân Nữ, Nguyệt Ảnh mạnh mẽ đều là mọi người công nhận, nhưng Lăng Hàn lại tính là gì, tối đa chỉ là một tân nhân, ở Nhật Nguyệt Cốc đại chiến lần sau, hắn có thể chân chính ló đầu, nhưng hiện tại hiển nhiên kém quá xa.
Thiên Phượng Thần Nữ đứng lên nói:
– Người nào cảm thấy Lăng Hàn không đủ mạnh, ta đến lĩnh giáo một hồi!
Thiên Phượng Thần Nữ sử dụng hết uy thế, phía sau lộ ra hai Phượng Dực, thiêu đốt thần diễm, như một Chân Phượng giáng thế, toả ra uy thế đáng sợ.
Nàng tự nhiên không cho phép người khác chửi bới Lăng Hàn.
Nơi này không có Tinh Thần Cảnh, Nhật Nguyệt Cảnh phổ thông nơi nào chịu đựng được uy thế như vậy, không ai không lạnh run, chỉ cảm thấy chỉ cần nữ nhân này khẽ rung cánh liền có thể đốt bọn họ thành tro bụi.
– Ha ha ha, khí thế của cô nương thật mạnh, không biết tại hạ có thể lĩnh giáo một chút hay không?
Trong tiếng cười dài, một thanh niên lướt qua, hắn nhìn Thiên Phượng Thần Nữ, trong ánh mắt tràn ngập thưởng thức cùng giữ lấy.
Mỹ nữ dễ kiếm, nhưng mỹ nữ thực lực mạnh, thậm chí là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh phong lại tựa như trân châu trên vương miện, cực kỳ hiếm có.
Thiên Phượng Thần Nữ không mở miệng, chỉ giơ tay phải lên, quay về tên nam tử kia, vô số đạo hỏa diễm ngưng tụ, hóa thành một thanh kiếm.
Nam tử trẻ tuổi kia cười cợt nói:
– Tại hạ Dung Đào, không biết cô nương xưng hô như thế nào?
Mặc dù hắn nói muốn lĩnh giáo một chút, nhưng hoàn toàn không có ý kết oán với Thiên Phượng Thần Nữ, mà chỉ muốn dùng cớ này nói chuyện với Thiên Phượng Thần Nữ mà thôi.
Thiên Phượng Thần Nữ làm sao để ý đến hắn, chỉ run lên tay, ý là muốn đánh thì ra tay.
– Vậy đắc tội rồi!
Dung Đào ra tay, giết tới Thiên Phượng Thần Nữ. Hắn cũng không có hạ thủ lưu tình, mà toàn lực ứng phó, muốn trong thời gian ngắn nhất trấn áp mỹ nhân tuyệt sắc này.
Hắn duyệt nữ vô số, biết nữ nhân như Thiên Phượng Thần Nữ tất nhiên cực kỳ cao ngạo, muốn đối phương chân thành, chỉ lấy lòng là vô dụng, nhất định phải trước tiên đánh bại đối phương, mới có thể làm cho đối phương thả xuống trái tim kiêu ngạo.
Thiên Phượng Thần Nữ vung kiếm đón nhận, nàng cũng toàn lực ứng phó, phải nhanh chóng hạ đối thủ, chính danh cho Lăng Hàn.
Hai người đại chiến, rất nhanh thì Dung Đào lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì hắn phát hiện thực lực của đối phương… rất mạnh, quá mạnh mẽ, mạnh để hắn hoàn toàn không nhìn thấy một khả năng thủ thắng.
Hai người là Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, tu vi tương đương, nhưng Thiên Phượng Thần Nữ là thiên tài Tứ Tinh, Dung Đào chỉ là Nhị Tinh, sức chiến đấu chênh lệch hai tinh, đây là chênh lệch nghiền ép.
Rất nhanh, Dung Đào liền bị một kiếm đánh bay, không thể không ỉu xìu chán chường bỏ chạy.
Thiên Phượng Thần Nữ thu hồi Hỏa Kiếm Dực, lạnh nhạt nói:
– Đánh nhau cùng cấp, Lăng Hàn một chiêu liền có thể bại ta.
Hí!
Tất cả mọi người hét lên kinh ngạc, cái này không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, Dung Đào đã rất mạnh, nhưng không mấy chiêu liền thua ở dưới kiếm của Thiên Phượng Thần Nữ. Hơn nữa, cảnh giới hai người tương đồng, phù hợp quy tắc chiến đấu ở Sơn Hà Lâm.