Cố Gia Huy đi về phía trước, cô thấy anh đi tới thì vội vàng bỏ ly rượu xuống.
“Sao lại uống rượu rồi?” Mặc dù Cố Gia Huy biết còn cố hỏi.
“Chỉ là muốn nếm thử một chút, dường như cũng khá ngon, nhưng uống vào rồi cũng chỉ có thế.”
Hứa Minh Tâm nhoẻn miệng cười, không hề nhắc tới những chuyện vừa mới xảy ra.
Cố Gia Huy nhìn thấy cô cười thì trái tim anh như bị một cục đá đè lên vậy, ép tới nỗi khiến anh có chút không thể hít thở được.
Cố Gia Huy hít sâu một hơi, ngăn chặn sự chua xót trong lòng nhưng rồi cũng không nói thêm gì.
“Nếu như không thích bữa tiệc này thì chúng ta đi về.”
“Vâng, về thôi.”
Lần này Hứa Minh Tâm không có cậy mạnh nữa, bởi vì cô đã không chịu đựng được nữa rồi.
Hứa Minh Tâm uống một chút rượu, vừa ngồi lên xe là cô đã ngủ say sưa.
Cô nằm gọn trong ngực của Cố Gia Huy, như là một con mèo nhỏ không có cảm giác an toàn vậy, chỉ còn bám víu lấy quần áo của anh mới có thể yên lòng.
Hứa Minh Tâm càng như thế thì càng khiến cho Cố Gia Huy không thở nỗi.
Cố Gia Huy giơ tay vuốt ve gương mặt của cô rồi luồn tay vào tóc cô, nhẹ nhàng đặt lên đầu cô một cái hôn.
Rất nhanh đã về tới nhà họ Cố, Cố Gia Huy ôm cô về phòng.
“Em… em không muốn ngủ, em muốn tắm rửa!”
“Tối nay đừng tắm nữa, ngủ đi nhé?”
Cố Gia Huy dỗ dành Hứa Minh Tâm như dỗ dành một đứa trẻ, anh rất kiên nhẫn.
“Không, em muốn tắm rửa!”
Hứa Minh Tâm say rượu nên trở nên rất cố chấp, cô chẳng quan tâm tới việc Cố Gia Huy có đồng ý hay không là đã bắt đầu cởi vảy ra.