Khi cả hai nhàm chán rà chương trình, không ngờ HTV đầu đề lại đẩy tin tức.
[Tin sốc, người tổng giám đốc tập đoàn J&C thích căn bản không phải là một người đàn ông, mà là thích cô ấy! ] [Đáp án, vợ của tổng giám đốc tập đoàn J&C che mặt bí ẩn ] Khi hai người nhìn thấy tin tức, đều nhìn nhau, cả hai đều thấy sự bàng hoàng trong mắt đối phương.
“Cậu bị lộ rồi sao?”
“Tớ lên đầu đề rồi sao?”
Hai người vội vàng mở tin tức, chỉ thấy truyền thông quay được khoảng 10 giờ 20 sáng khi Cố Thành Trung đột nhiên xuất hiện ở sân bay Đà Nẵng, đón một cô gái.
Đối phương ăn mặc hơi hầm hố, đội mũ lưỡi trai, nhưng thân hình gợi cảm đó, không nghi ngời gì nữa đó là một người đẹp.
Trong video, người phụ nữ vừa ra khỏi cửa kiểm tra an ninh , liền lao đến Cố Thành Trung, lao vào vòng tay của Cố Thành Trung.
Nghe các phóng viên nói rằng lần này ngồi ở sân bay, chuẩn bị quay một người nổi tiếng nào đó, kết quả là không ngờ chụp được Cố Thành Trung của tập đoàn J&C.
Sau đó cả hai cùng nhau rời đi, vừa nói vừa cười, Cố Thành Trung còn chủ động giúp người phụ nữ xách ba lô và vali. thậm chí còn xoa đầu cô.
Phóng viên dám đoán chắc rằng, trên thực tế, Cố Trung Thành cố ý đánh lừa sự chú ý của mọi người, nói rằng anh thích đàn ông.
Thực ra, thầm yêu ai đó, sao may mắn của tình yêu đã chuyển động, vẫn luôn đang đợi người đẹp trở về.
Hứa Trúc Linh đã xem hết video, tay chân lạnh ngắt, cơ thể không hề thấy nóng.
“Minh Châu… Nhà cậu không chỉnh điều hòa hả, tớ lạnh quá…”
“Điều hòa mở ở 30 độ rồi! Cố Thành Trung chết tiệt, quá trắng trợn rồi. Nếu không phải bị phóng viên chụp được, cậu có phải định biết chuyện mà không báo phải không?”
“Có lẽ nào… là một sự hiểu lầm?”
Hứa Trúc Linh nghĩ đến Ôn Thanh Hoàn, lần trước chỉ là một sự hiểu lầm, nói không chừng lần này cũng vậy.
Có lẽ người phụ nữ đó là Ôn Thanh Hoàn.
Hứa Trúc Linh đã rất cố gắng thuyết phục bản thân, nhưng cô không thể.
Cô biết Ôn Thanh Hoàn là người như thế nào, đoan trang tao nhã, sao có thể ăn mặc thành như thế này được?
Người phụ nữ trong video không phải là Ôn Thanh Hoàn, vậy đó còn là ai? Chẳng lẽ lại xuất hiện thêm chị dâu thứ hai.
“Không được, tớ phải đi hỏi thử!” Hứa Trúc Linh vội vàng chạy ra ngoài. Cô tình cờ gặp Nguyên Doanh ở cửa. “Cô Linh muốn đi sao?”
Hứa Trúc Linh không kịp trả lời, vội vàng rời đi.
Sau đó Bạch Minh Châu cũng đuổi theo ra ngoài.
“Sao em lại đi?”
Nguyên Doanh ngăn cô ấy lại.
“Trúc Linh bị người khác bắt nạt, một mình cậu ấy không ổn, em đi giúp cậu ấy.”
“Em giúp cô ấy như thế nào?” ” Ừ ha, em còn có anh mà, đưa anh đi hỗ trợ!”
Bạch Minh Châu đưa Nguyên Doanh đi mà không nói thêm lời nào.
Khi họ ra khỏi khỏi tiểu khu, đúng lúc họ vừa thấy Hứa Trúc Linh lên taxi.
Cô chạy nhanh nhất có thể đến tập đoạn J&C, nhưng lại bị người khác chặn lại.
Cô đã gọi thẳng cho Cố Thành Trung, nói rằng cô đang ở tập đoàn.
“Sao em lại ở đây? Cũng được, anh đúng lúc muốn giới thiệu với em một người.”
Hứa Trúc Linh nghe thấy hơi nhướng mày.
Còn muốn giới thiệu cho cô biết?
Giới thiệu cái búa!
Hứa Trúc Linh lấy điện thoại di động ra, nói: “Tổng giám đốc của các người đã nói rồi, tôi có thể vào được chưa?”
“Xin mời!”
Hứa Trúc Linh nhanh chóng lên than máy. “@ Khi cô lên đến tầng cao nhất, dễ giật mình nghe thấy một giọng nữ lạ.
“Trang trí nội thất này không được, sao lại âm u vô hồn như vậy, nhìn làm lạnh chết người taI”
“Anh Tùng, phòng trà nước cũng sửa chữa luôn đi, sửa lớn một chút, lúc uống cà phê còn có đủ không gian để nghỉ ngơi.
“Phòng chờ này cũng không được, tất cả các ghế sofa đều thay thế bằng gỗ lim “Ái chà, tùy tiện nói thật vui vẻ!”
“Cô hai của tôi, cô thật sự biết bắt tôi làm trò cười đó, tôi đều đã nhớ kỹ.”
“Ngày mai em sẽ đổi ý, anh có nhớ cũng vô ích. Này, anh Thành Trung cũng thật là, anh để em ở đây rồi tự mình đi làm việc. Một mình em quá nhàm chán!”
“Cô Linh.”
“Cái gì vậy cô Linh?”
Cô nhìn Khương Anh Tùng, không rõ anh ta bất thình lình nói cái gì. @ Nhìn thấy ánh mắt anh ta lướt qua cô, nhìn ra sau lưng cô, cô chợt hiểu ra, lặng lẽ quay lại.
Cô nhìn thấy một cô gái mười tám, mười chín, mặc áo len và quần jean, dưới chân đi một đôi giày trắng sạch sẽ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, trắng nốn mềm mại khiến người ta không khỏi muốn véo con bé mập mạp.
Thật là một con búp bê nữ dễ thương, được làm bằng bột và ngọ!
c “Cô Linh? Gô chính là vị hôn thê của anh Thành Trung hả, Hứa Trúc Linh?”
“Ừ, tôi là Hứa Trúc Linh, còn cô thì sao?”
“Tôi?” Cô ta đảo mắt, nó tràn đầy vẻ rực rỡ của Huipu. Cô ta cười và nói, “Tôi tên là Ngọc Vy, tôi là thanh mai trúc mã của anh Thành Trung.”
Thanh mai trúc mã ? Bốn chữ này bùng nổ trong đầu cô, thân thể nhỏ nhắn của Hứa Trúc Linh khế run lên.