“Mà này, sao đột nhiên em nghĩ tới muốn thuê vệ sĩ cho ông cụ vậy?” Tính hiếu kỳ của Đường Lăng bình thường không nặng, nhưng anh hiểu Tô Khiết, nếu không phải xảy ra chuyện, cô nhất định sẽ không làm.
Cho nên anh đoán đêm nay có thể đã xảy ra chuyện gì đó.
“Hôm nay đám người Tô Trung Dung muốn cho người bắt cóc em.” Tô Khiết không có giấu giếm Đường Lăng, mà là nói thật với anh.
Đầu bên kia điện thoại, hai mắt Đường Lăng nhanh chóng nheo lại, trên mặt hiển nhiên càng thêm lo lắng: “Em không sao chứ?”
“Em không sao, nếu không em còn có thể gọi cho anh sao? Em đã dùng một số thủ đoạn để họ bắt Tô Nghiên Nghiên đi.” Tô Khiết nghe giọng điệu của anh thay đổi thì cảm thấy trong lòng ấm áp, cô biết anh quan tâm cô.
“Họ muốn bắt cóc em làm gì?” Lông mày Đường Lăng nhíu chặt, trong đôi mắt lạnh lùng rõ ràng có thêm một chút sát ý.
“Chuyện này em không biết, nhưng họ đã bắt Tô Nghiên Nghiên đi, cho nên kế hoạch của họ đã thất bại. Em đoán sau đó họ sẽ không làm được gì, vì có quá nhiều người, trông đều thật đáng sợ, vả lại cũng muộn nên em không đuổi theo họ mà gọi cảnh sát rồi.”
Tô Khiết biết những người đó không phải là người tốt, nhưng cô không thể để mình mạo hiểm, hi vọng cảnh sát có thể bắt được.
“Ừm, em làm rất đúng, rất tốt. Đầu dây bên kia, Đường Lăng thở ra một hơi khen cô: “Cô gái ngoan thông minh”
Không thể không nói, cách làm của cô là cách đúng đắn nhất.
Tô Khiết không khỏi nở nụ cười, nghe giọng điệu của anh, làm sao lại có cảm giác như đang khen một đứa trẻ ba tuổi vậy.
“Em về nhà trước đi, việc còn lại cứ giao cho anh” Mặc dù cách tiếp cận của cô đúng, nhưng hiện tại không còn nguy hiểm, Đường Lăng vẫn có chút sợ: Về đến nhà nhớ gọi cho anh”
“Anh muốn đi điều tra những người đó sao?” Tô Khiết nghe ra được ý của anh.
“Ừm, anh muốn đi điều tra xem. Lần này kế hoạch của họ thất bại. Có lẽ sẽ có lần khác. Cách tốt nhất là giết hết bọn họ. Tất nhiên, Tô Trung Dung cũng không thể được bỏ qua như vậy.” Mắt Đường Lăng híp lại từng chút một, ông ta nếu dám bắt nạt em gái anh thì phải trả giá.
Tô Khiết đồng ý với cách làm của anh, cho nên cô nói với Đường Lăng chỉ tiếc những gì cô vừa nhìn thấy.