Vừa rồi, một kiếm của hắn diệt cả một đội ngũ, thật sự là kinh khủng!
“Ngươi không được đến đây, trừ phi muốn chết!”
Tô Tuyết Nhi lạnh lùng nói.
Ánh sáng màu đỏ trên tấm thẻ bài của cô càng lúc càng rực rỡ.
Lúc này, Cố Thanh Sơn cách cô chưa đến hai mươi bước, mở miệng nói: “Đừng nghịch nữa, bị thương nặng như vậy rồi mà còn cố chống đỡ.”
Lời này giống như đang nói với người quen.
Tô Tuyết Nhi khẽ giật mình.
Có không ít người nhận ra biểu hiện thay đổi của Tô Tuyết Nhi.
Cô không nhận ra hắn.
Có người cố ý nói: “Này người anh em, những người kia rõ ràng là có ý tốt, nhưng cô em này khó chơi quá, ngươi phải cẩn thận.”
Một người khác lại nói: “Người ta cẩn thận một chút cũng phải mà. Ai biết được người này muốn đến gần cô ấy là có ý gì.”
Gã thủ lĩnh kia lên tiếng: “Vị cao thủ này, nếu ngươi có thể…”
Cố Thanh Sơn cắt ngang.
Hắn nhìn Tô Tuyết Nhi, nói: “Ba cặp chân gà, hai con hàu sống, mười que xiên thịt nướng, một cây lạp xưởng hun khói, một phần đậu hũ thúi, tất cả phải hơi cay một chút, nước trái cây thì dùng chanh hoặc nước cam ép.”
Sát ý trên người Tô Tuyết Nhi biến mất, ánh mắt đẹp mở to, dùng tay đang cầm thẻ bài chỉ vào Cố Thanh Sơn.
Cô không thể tin nổi, một lúc lâu sau mới nói: “Anh… em… em chưa ăn no nữa?”
“Thêm một phần bún xào… nhưng chỉ ăn một nửa, một nửa còn lại cho anh.” Cố Thanh Sơn đáp.
“Tại sao lại để cho anh?”
“Bởi vì em ăn nhiều sẽ béo, béo chết không ai thèm.”
“Ơ…”
Tô Tuyết Nhi kinh ngạc nhìn đối phương, chỉ cảm thấy tim run lên.
Đây đều là món mà cô thích gọi ở quán nướng của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhún vai: “Diện mạo của anh bây giờ hơi khác, là bởi vì Nữ Thần Công Chính chỉnh dung, hy vọng em sẽ không ghét bỏ.”
Nữ Thần Công Chính!
Một cái tên quen thuộc đến cỡ nào.
Chẳng lẽ Nữ Thần Công Chính đã nói tung tích của mình cho anh ấy biết, để anh ấy đuổi theo mình?
Nếu như vậy, sau khi trở về, mình nhất định phải cảm ơn Nữ Thần Công Chính.
Tô Tuyết Nhi thề trong lòng.
“Ôi chà, gương mặt này của anh nhìn đẹp quá, nhìn chẳng quen mắt tí nào. Anh có thể biến trở lại như cũ được không?” Tô Tuyết Nhi cười hỏi.
“Đương nhiên là được.” Cố Thanh Sơn đáp.
“Vậy là tốt rồi.”
Tô Tuyết Nhi thở phào, cả người hoàn toàn thư giãn.
Cơ thể của cô hơi lay động.
Cơ hội tốt!
Không ít người kích động.
Nhưng trên người Cố Thanh Sơn đột nhiên xuất hiện mấy đạo tàn ảnh, ngăn cản trước mặt mọi người.
Cái gì!
Tại sao người này còn có kỹ năng?
Những tàn ảnh này có thể làm được cái gì?
Mọi người cảnh giác lui lại mấy bước.
Lúc này, Cố Thanh Sơn bước lên phía trước, ôm lấy Tô Tuyết Nhi.
“Không sao, có anh ở đây.”
Hắn nói khẽ.
Ánh mắt hắn quét qua.
Đám người kia lập tức đứng yên, không dám tiến lên.
Quanh thân Cố Thanh Sơn còn quấn ba đạo tàn ảnh, nhìn thần bí vô cùng.
Đây là sức mạnh đá Vạn Vật ban cho, sức mạnh Hư Không: Ảnh Kích.
Thật ra, ba đạo tàn ảnh này không có lực công kích.
Nhưng một kiếm vừa rồi của Cố Thanh Sơn diệt cả một đội ngũ, ai còn dám tùy tiện tiến lên?
Cố Thanh Sơn không để ý đến những người kia, chỉ nhìn vết thương trên tay Tô Tuyết Nhi.
Lông mày của hắn cau lại.
Máu vẫn không ngừng chảy.
Bây giờ, thuật pháp nào cũng không thể vận dụng, tổn thương như vậy sẽ rất phiền phức.
Tô Tuyết Nhi cười nói: “Vừa rồi em cảm thấy cử chỉ và khí chất của anh hơi quen, cũng thấy nghi nghi rồi, ai ngờ đúng là anh thật.”
Cố Thanh Sơn nhìn biểu hiện tràn đầy phấn khởi của cô, nhịn không được hỏi: “Cánh tay em đang chảy máu, em không đau sao?”
Tô Tuyết Nhi run lên, hốc mắt bắt đầu ngập nước, thấp giọng đáp: “Em đau lắm!”
Cố Thanh Sơn im lặng.
Hắn bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, lập tức lên tiếng: “Trang bị siêu thời không, ngươi là do Nữ Thần Công Chính chế tạo ra, nhất định sẽ có được năng lực chữa bệnh tương ứng, đúng không?”
Một giọng nói điện tử vang lên: [Tôi là sinh mệnh khoa học, có linh hồn và ý thức của mình, vừa rồi tôi cũng bị tước hết năng lực.]
Chẳng biết tại sao, Cố Thanh Sơn cảm nhận được trong lời nói của đối phương có sự uể oải.
“Vậy ngươi giữ lại năng lực gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.
[Một loại năng lực vô dụng, tóm lại không thể cứu được cô ta.] Giọng nói điện tử vang lên.Cố Thanh Sơn bị mất mặt, không hỏi gì nữa.
Hắn điểm nhanh mấy huyệt đạo trên tay, ngực và sau lưng Tô Tuyết Nhi. Nhân lúc máu tạm thời ngừng lại, hắn dùng kiếm cắt áo, băng cánh tay cho cô thật kỹ.