Lăng Hàn chắp hai tay sau lưng, không để ý chút nào.
Đừng nói sức chiến đấu của hắn hiện tại đã không kém đối phương bao nhiêu, chỉ là thể phách của hắn liền quyết định Hàn Phong căn bản không tổn thương được một sợi tóc, nếu như đối phương tu đến Nhật Nguyệt cực cảnh, thậm chí đỉnh cao, vậy Lăng Hàn sẽ nhíu mày một cái, dù sao kia là sức chiến đấu có thể sánh ngang Tinh Thần Cảnh.
– Ồ, này không phải Lăng huynh sao?
Trong một tiếng cười to, chỉ thấy một Bạch y nhân tách mọi người đi ra, trên mặt còn che một mảnh vải bố, bao kín cả khuôn mặt.
Nhìn hắn nhẹ đi tới, người không biết còn cho rằng hắn là người của Ngũ Tông, nhưng người của Ngũ Tông lại sợ vãi tè, bởi vì người nọ đi tới, mang theo khí thế vô thượng, bọn họ căn bản không ngăn được.
Không đúng, không phải không ngăn được, mà hoàn toàn không có cách nào chặn, chỉ cảm thấy ở trước mặt đối phương, mình nhỏ yếu như một con kiến.
– Vô Diện huynh!
Lăng Hàn cười ha ha, ánh mắt đảo qua, lập tức nói.
– Chúc mừng Vô Diện huynh, rốt cục bước ra một bước quan trọng!
Đối phương, đạt đến Nhật Nguyệt cực cảnh đỉnh cao!
Kỳ thực, Lăng Hàn cũng không thể nhìn thấu tu vi của Vô Diện.
Nhưng trước đó đối phương tự nhận là cực cảnh hậu kỳ, sau đó lại bế quan xung kích cực cảnh đỉnh cao, hiện tại người này chạy đến, khí tức lại mạnh mẽ hơn một đoạn dài, nói rõ đối phương khẳng định đã thành công.
Không phải cực cảnh đỉnh cao thì là cái gì?
Người của Ngũ Tông vừa giận vừa sợ, vào lúc này tại sao có thể có một người ngoài xuất hiện, hơn nữa còn là bằng hữu của Lăng Hàn. Mà người này… tựa hồ rất mạnh rất mạnh!
Vô Diện cười cợt nói:
– Cùng Lăng huynh thảo luận một phen, đã cho ta đủ cảm ngộ! Ha ha, Lăng huynh, có thời gian, chúng ta lại thảo luận một phen?
Hắn tràn đầy phấn khởi, hoàn toàn không để nhân mã của Ngũ Tông ở bốn phía vào trong mắt.
Trên thực tế, hắn quả thật có tư cách như vậy, đã tu đến cực cảnh đỉnh cao, hắn tương đương với một cường giả Tinh Thần Cảnh.
Cường giả Tinh Thần Cảnh sẽ quan tâm Nhật Nguyệt Cảnh sao? Số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể bù đắp được đại cảnh giới.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
– Vô Diện huynh trước ở một bên chờ, để ta giải quyết những người này trước đã!
– Ta giúp ngươi được không?
Ánh mắt của Vô Diện đảo qua, có vẻ vô cùng dễ dàng.
– Không cần!
Lăng Hàn lắc đầu.
– Được rồi!
Vô Diện gật gù, đi tới một bên ngồi xuống.
Đám người Hàn Phong đều giận dữ, tuy Vô Diện không có hiển sơn lộ thủy, nhưng vẫn có thể nhìn ra thực lực cường hãn đến kinh người. Bởi vậy, nếu hắn không gia nhập chiến đấu, vậy vẫn là không nên trêu chọc mới tốt.
Hiện tại trọng điểm là giết chết Lăng Hàn, trừ đi một cái họa tâm phúc của Ngũ Tông.
– Nhận lấy cái chết!
Hàn Phong trước tiên ra tay, một kiếm dật động, vù, kiếm luân phía sau cùng nhau nổ tung, vạn đạo kiếm ảnh bắn về phía Lăng Hàn.
Vô Diện không khỏi gật đầu nói:
– Thực lực người này không yếu, tuy lực lượng chỉ là Tứ Tinh, nhưng kiếm thuật cực cao, nếu như ta chỉ vừa tu thành Nhật Nguyệt cực cảnh, không hẳn là đối thủ của hắn.
Tu ra cực cảnh cũng chưa chắc là đối thủ của Hàn Phong!
Đây chính là một đánh giá cực cao, cũng nói rõ một đạo lý… cảnh giới cũng không có nghĩa là sức chiến đấu.