Huyền Thiên hừ nhẹ một tiếng.
Hắn chứng kiến Vương giả của Âm Minh Cốc liền lập tức kịp phản ứng, chỗ hai lỗi đi khác, có thể cũng có Vương giả của Kiếm gia, Âm La Tông trông coi, lần này tới Thiên Châu đòi nợ, hiện giờ vừa vặn thu chút tiền lãi.
Vương giả Kiếm gia chạy thoát, khiến Huyền Thiên có chút không thích, thầm nghĩ:
– Trốn đi ! Một ngày nào đó, ta sẽ đích thân tiến đến Kiếm Dương Quận Kiếm gia, Kiếm Vô Cực, Kiếm Vô ảnh, Vương giả Kiếm gia … … Các ngươi đều trốn không thoát đâu.
Rất nhanh, hào quang thuấn dicủa ba vị Vương giả Kiếm gia triệt để biến mất khỏi tầm mắt Huyền Thiên .
Huyền Thiên thu hồi ánh mắt, cầm trong tay Vương giả đại thành của Âm La Tông ném xuống đát, một cước đạp vào lồng ngực, quát:
– Có biết Âm Cơ hay không?
– Biết… ! Biết… !
Vương giả đại thành của Âm La Tông, đầu như gà con mổ thóc:
– Xin đừng giết ta… ! Xin đừng giết ta… !
Ánh mắt Huyền Thiên như kiếm:
– Nói mọi chuyện về Âm Cơ ở Âm La Tông cho ta!
Mười ngày sau, Huyền Thiên xuyên qua biển, lại đến Thiên Châu đại địa, lại qua chín ngàn, Huyền Thiên đi ngang qua Thiên Châu đại địa, từ bờ biển phía Đông đi tới Thiên Âm Quận ở phía Tây
Âm La Tông, thế lực đệ nhất tà phái, chính là ở trong sơn mạch Thiên Âm của quận này.
Huyền Thiên đến cách Âm La Tông còn có hơn hai mươi vạn dặm liền ngừng lại, rơi vào trên một tòa núi hoang, ăn vào một khỏa Vương Linh Đan thượng phẩm, điều tức khôi phục.
Không đến nửa canh giờ, Huyền Thiên hai mắt trợn tròn, tinh thần sáng láng, ánh mắt như kiếm.
XÍU… UU! !
Bỗng nhiên, một đạo kiếm quang từ mi tâm Huyền Thiên nổ bắn ra, là Hỗn Độn Nguyên Thần ngự Linh kiếm Hoàng cấp.
Lóe lên, Linh kiếm Hoàng cấp liền lao ra 200~300 dặm, rất nhanh hướng Âm La Tông thuấn di mà đi.
Âm La Tông, với tư cách thế lực Vương Phẩm đỉnh tiêm, cũng như Kiếm gia, tổ tiên từng xuất hiện Hoàng giả.
Thực lực Huyền Thiên bây giờ tuy rằng không sợ Chuẩn Hoàng, nhưng cũng không dám dùng chân thân tùy tiện xâm nhập Âm La Tông, tông môn lớn như vậy, có thể có nội tình do Hoàng giả lưu lại.
Nếu thật có sát chiêu Hoàng giả lưu lại, trừ phi thực lực có thể so sánh Hoàng giả, nếu không với thực lực Chuẩn Hoàng cường đại trở lại chỉ sợ cũng phải vẫn lạc.
Chân thân Huyền Thiên không dám tùy tiện xâm nhập Âm La Tông, nhưng nguyên thần ngự kiếm lại có thể, Linh kiếm Hoàng cấp thập phần chắc chắn, cho dù Âm La Tông có sát chiêu mà Hoàng giả lưu lại, vậy cũng không làm gì được Linh kiếm Hoàng cấp, Huyền Thiên muốn vào muốn lui đều không thể ngăn cản.
Linh kiếm Hoàng cấp sau khi tới gần Âm La Tông vạn dặm hào quang liền trở nên vô cùng ảm đạm, dán mặt đất mà đi, sau khi tới gần Âm La Tông ngàn dặm càng chui vào lòng đất.
Hộ sơn đại trận, cần tiêu hao thật lớn năng lượng, bình thường Âm La Tông có cường giả canh gác, chỉ có khi gặp phải nguy hiểm trọng đại, mới mở ra hộ sơn đại trận, cho nên, Huyền Thiên trong lòng đất thông suốt liền tiến nhập Âm La Tông.
Âm La Tông, chiếm diện tích hơn mười dặm, không ngớt mấy chục trên trăm ngọn núi, trên đỉnh một ngọn núi nhỏ ở Tây Bắc Bộ, có một tòa lầu các bình thường.
Đây là chỗ ở của Âm Cơ!
Nàng ở Thần Châu gần hai mươi năm, cuối cùng phát hiện nơi hạ lạc của Hỗn Độn Thánh Đỉnh, mặc dù không đoạt được Thánh Đỉnh nhưng không có công lao, cũng cũng có khổ lao.
Lúc Thần Tử Tư Không Tương đến Thiên Châu từng dừng chân ở Âm La Tông, ban thưởng một khỏa Thành Vương Đan bình thường cho nàng.
Ba ngày trước, Âm Cơ vừa mới thành Vương.
Trong lòng của nàng vô cùng vui sướng.
Giờ phút này, nàng đứng trước một cái gương đồng cự đại, nhìn xem chính mình trong kính, vốn, nàng đã gần 50, hoa tàn ít bướm, nhưng vừa thành Vương giả, nàng liền trở nên trẻ tuổi hơn nhiều.
Nàng trong gương đồng nhìn qua mới 25~26 tuổi, đúng là lúc tuổi thanh xuân.
Khóe miệng Âm Cơ hơi vểnh, treo một vẻ vui vẻ.