… Không thể tưởng tượng được thế giới Siêu Duy của Cố Thanh Sơn lại rất phát triển về khoa học kỹ thuật.
Yilia đánh giá chiến giáp vũ trụ loại nhỏ, âm thầm suy nghĩ.
“Xin hãy chờ một lát.”
Yilia lấy ra một chiếc lá cây xanh biếc, ném ra ngoài.
Lá cây xanh biếc hóa thành tia sáng, hình thành dáng vẻ của Laura.
Laura đang hỏi phía sau:
“Hình như là đồ của Cố Thanh Sơn, nghe nói đến từ Nữ Thần Công Chính.”
Giọng nói của Trương Anh Hào từ phía xa truyền đến: “Nữ Thần Công Chính từ trước đến nay luôn đáng tin, đồ của cô ấy chắc không tệ, để nó đến đây đi.”
“Nhưng mà chúng ta còn cách hơi xa…”
“Không sao.” Giọng nói của Diệp Phi Ly vang lên: “Kỹ thuật bước nhảy siêu tốc của chúng ta đã sớm hoàn thiện, sau đó Nữ Thần còn tìm được vài cao thủ khoa học kỹ thuật của Lời Thề Đao Phong tới cùng nhau nghiên cứu khoa học, tiến thêm một bước hoàn thiện nó, bây giờ đã có thể tiến hành bước nhảy thế giới.”
“Lợi hại như vậy? Tốt lắm.”
Laura lên tiếng, quay đầu, nói với Yilia: “Đưa tọa độ của chúng tôi cho nó, chúng tôi tạm thời dừng lại chờ nó.”
“Vâng.”
Ánh sáng từ lá cây tan đi, trò chuyện chấm dứt.
Yilia lấy tinh đồ ra, đặt trong tay, hỏi với vẻ không chắc chắn lắm: “Ngươi có thể xem hiểu tấm tinh đồ này của ta không?”
Trên chiến hạm vũ trụ loại nhỏ phát ra một tia sáng, đảo qua tinh đồ.
Âm thanh điện tử hợp thành chậm chạp máy móc nói: [Tôi có tất cả tuyến đường di chuyển của chín trăm triệu tầng thế giới, điều này xin cứ yên tâm.]
“Như vậy cáo từ.”
Trên chiến hạm vũ trụ loại nhỏ phát ra một tầng ánh sáng.
Giây tiếp theo, hư không như sóng nước chậm rãi khuếch tán ra bốn phương tám hướng, chiến hạm vũ trụ loại nhỏ trực tiếp biến mất tại chỗ.
Yilia nhìn chăm chú vào một màn này, không khỏi lẩm bẩm: “Xét trên hiệu suất hành động, bên khoa học kỹ thuật quả nhiên danh bất hư truyền.”
…
Không lâu sau.
Chiến hạm vũ trụ loại nhỏ đi tới vị trí hư không của phi thuyền Kinh Cức.
Laura giật mình nói: “Oa, tới nhanh như vậy, có thể đưa chúng ta quay về vương quốc Kinh Cức trước không?”
Trên chiến hạm vũ trụ vang lên một hợp âm điện tử chậm chạp:
[Xin lỗi, nhiệm vụ lần này là vận chuyển trang bị chiến tranh cho Cố Thanh Sơn các hạ.]Laura cảm thấy hứng thú hỏi: “Nghe nói đầu não khoa học kỹ thuật của thế giới các ngươi gọi là Nữ Thần Công Chính?”
Hợp âm điện tử máy móc nói: “Nữ Thần ở thế giới Nguyên Sơ quản lý tất cả mọi việc, tôi là hệ thống vận chuyển siêu cấp số hiệu S9003.”
“Thì ra là thế.” Laura cũng không để ý, nói với phía sau: “Trương Anh Hào, giờ phải làm sao đây?”
Trương Anh Hào bình tĩnh nói: “Nếu đã được Barry và Mèo Con cho phép, cũng xác định từng đi qua thế giới Nguyên Sơ, được câu lạc bộ Thiết Quyền trao quyền thông hành Siêu Duy, vậy chắc là không có vấn đề gì.”
Laura gật đầu nói: “Đại Ca…”
“Được, để tôi nói.”
Đại Ca đi tới trước, nhìn chiến hạm vũ trụ nói: “Ngươi mở cửa, ta tới nói rõ mọi chuyện với ngươi.”
Cửa chiến hạm vũ trụ nhanh chóng mở ra.
Đại Ca bước vào, bố trí vài thuật cách âm ở bên trong khoang phi thuyền, sau đó mới nói:
“Ở chỗ chúng ta chỉ có một Cố Thanh Sơn giả.”
“Cố Thanh Sơn thật vừa mới đi, tuyến đường cậu ấy đi ta có thể vẽ lại cho ngươi.”
“Ngươi phải nắm chặt thời gian đi tìm cậu ấy, bởi vì ở đây ta chỉ có một đoạn tuyến đường đi đến Vực Sâu của cậu ấy. Khi đến nơi rồi, hành động của cậu ấy chúng ta cũng không biết rõ… Đây là vì giữ bí mật và an toàn.”
Hợp âm điện tử hơi trầm mặc, nói: [Xin hãy vẽ lại tuyến đường anh ta đi cho tôi.]
Trên tay Đại Ca ngưng tụ một ngôi sao, nói: “Thể hiện vị trí hiện tại của chúng ta.”
Một màn hình xuất hiện, hiện ra tọa độ của hư không xung quanh nơi này.
Đại Ca đưa tay, đặt lên trên quầng sáng, bắt đầu vẽ tuyến đường.
Một lát sau.
“Được rồi, mau đi đưa đồ cho cậu ấy, chậm nữa ngươi sẽ không tìm thấy cậu ấy đâu.”
Đại Ca nói xong, ra khỏi chiến hạm vũ trụ loại nhỏ.
Giây tiếp theo.
Chiến hạm vũ trụ loại nhỏ đã biến mất khỏi phi thuyền.
…
Trong hư không, tầng tầng gợn sóng vô hình bị chiến hạm phá tan.
Nó tiến tới, tiến tới, xuyên qua vô số thế giới, vẫn toàn lực tiến về phía trước.
Cũng không biết qua bao lâu.
Bõng nhiên, trên chiến hạm vũ trụ vang lên một giọng nữ tràn ngập ý vui mừng:
[Tìm được ngài rồi!]……..
Trong tay Cố Thanh Sơn cầm một chiếc lá cây xanh biếc, đang chăm chú nghe Laura nói chuyện.
“… Cho nên thế giới Siêu Duy của anh đang vận chuyển trang bị cho anh, anh có thể chờ một chút.”
Laura nói mọi chuyện cho Cố Thanh Sơn nghe.
“Vậy anh dừng lại nơi này một lát.” Cố Thanh Sơn mang theo ý cười, nói.
Giọng nói thân thiết của Laura từ lá cây xanh biếc vang lên: “Phía trước là Vực Sâu Vĩnh Hằng, cảm ứng của lá cây cổ thụ Kinh Cức với anh sẽ lập tức bị Vực Sâu che chắn, bản thân anh phải cẩn thận.”
“Yên tâm đi.” Cố Thanh Sơn nói.
Chấm dứt kết nối.
Tốc độ phi thuyền của Cố Thanh Sơn chậm lại, cuối cùng dừng ở giữa dòng chảy hư không hỗn loạn.