– Lại đây, cần phải đi qua trận pháp kia, có thể thấy Bất Tử Vương lúc ấy đã có thực lực vượt qua Vương giả đại thành, hẳn không phải là lúc vừa thành Vương, có thể là hắn sau khi mất tích khỏi Thần Châu mới đến đây.
– Vậy trong này chẳng lẽ có thể ly khai Thần Châu, đi đến khu vực khác? Thiên Châu không có tin tức về Bất Tử Vương, có thể thấy đây cũng không phải là đến Thiên Châu.
Long Tử Nghiên phỏng đoán nói.
Huyền Thiên Đạo:
– Nếu ta đoán không lầm, ở đây có thể sẽ thông hướng Trung Châu, hơn 900 năm trước, Bất Tử Vương ở Trung châu ngang trời xuất thế, về sau một lần hành động thành Hoàng, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, cuối cùng càng trở thành vị Kiếm Đế thứ sáu của Trung Châu.
Bất Tử Vương ở Thần Châu phong hoàng xưng đế, phân rõ giới tuyến với các Vương giả trước, tỏ vẻ hắn vượt qua tất cả Vương giả, ở Thần Châu để lại truyền thuyết không dứt..
Võ giả đời sau của Thần Châu cũng không biết, nguyên lai trên Vương giả thật sự còn có cảnh giới Kiếm Hoàng, Kiếm Đế, mà Bất Tử Vương sau khi ly khai Thần Châu cũng trở thành Kiếm Hoàng Kiếm Đế chính thức.
– Trung châu? Thiên ca, chính là Trung Châu mà huynh từng đến kia sao?
Long Tử Nghiên hưng phấn nói.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu.
Long Tử Nghiên nói:
– Huynh không phải ở Trung Châu cũng có bằng hữu đấy sao, đợi giải quyết xong chuyện ở Thiên Châu, chúng ta có thể thông qua đây đến Trung châu.
Thần Cơ tiên sinh, Yến Cô Thành, Yến Tịch Tịch, Lý Dật Phong… … Trong đầu Huyền Thiên hiện lên rất nhiều thân ảnh người quen.
Huyền Thiên nói:
– Đến có phải là Trung Châu hay không chỉ là suy đoán, trước vào xem, bên trong đến cùng có cái gì.
Hai người tiếp tục đi tới trước, đại khái lại đi tới 3000 m, thông đạo xuất hiện chi nhánh mở rộng.
Huyền Thiên mở ra Hoàng Đạo Thiên Nhãn, thông đạo bên trái nhìn không tới cuối cùng, nhưng thông đạo bên phải lại mới nhìn ra trăm mét đã không cách nào thấy rõ phía trước.
– Ân —-?
Huyền Thiên kinh hô, thông đạo bên phải lại có thể ngăn trở ánh mắt của Hoàng Đạo Thiên Nhãn, khiến hắn rất kỳ quái.
Hào quang trong sơn động tương đối tối, chỉ có thể nhìn ra mấy chục thước, Huyền Thiên thông qua Hoàng Đạo Thiên Nhãn trông thấy, thông đạo bên phải sau trăm mét liền xuất hiện một tấm cửa đá.
Sau cửa đá thì Huyền Thiên không thấy gì nữa, Hoàng Đạo Thiên Nhãn ở chỗ này, giống như là ánh mắt bình thường vậy, chỉ có thể trông thấy cửa đá.
– Thiên ca, chuyện gì?
Long Tử Nghiên thấy thế hỏi.
Huyền Thiên đạo:
– Thông đạo bên phải ngoài trăm mét có một tấm cửa đá, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của ta cũng nhìn không thấu, thật sự là kỳ quái!
– Đi xem… !
Long Tử Nghiên nổi lòng hiếu kỳ.
Huyền Thiên nhẹ gật đầu, nói:
– Đi trước thông đạo bên trái tìm tòi, sau đó lại đến thông đạo bên phải nhìn xem.
Sau cửa đá thông đạo bên phải ngay cả Hoàng Đạo Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu, thuộc về nơi không biết, có khó có thể đoán trước biến hóa.
Cho nên liền quyết định trước đi dò thám thông đạo bên trái, ở đây Hoàng Đạo Thiên Nhãn của hắn có thể phát huy công dụng, có thay đổi gì, có thể sớm nhìn ra.
Hai người đi về phía thông đạo bên trái, một mực thông suốt, đi hơn 1000m, Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên rốt cục thấy được cuối cùng.
Đây là một cái động sảnh phạm vi 40-50m, trung ương động sảnh có một cái Truyền Tống Trận phạm vi chừng 10m, trên đó khắc đầy các loại phù văn phức tạp đến cực điểm .
Khoảng cách vài trăm mét, Huyền Thiên và Long Tử Nghiên rất nhanh liền đến, trên vách tường còn có khắc hai chữ cực lớn—— Trung Châu!
– Trung Châu –! Quả nhiên là Trung Châu –!
Trông thấy hai chữ khắc, Huyền Thiên hưng phấn mà nói.