nếu tử vân tông đã muốn bêu xấu bọn họ, vậy Mục Phủ cũng sẽ không khách khí, đến bao nhiêu làm thịt bấy nhiêu.
Đám người liễu thiên đạo rùng mình một cái, xem ra lần này mạn đà la đã tính toán dùng thủ đoạn sấm sét để trấn áp rồi.
– Nếu Mục Trần đã muốn làm mục phủ trở thành một trong bá chủ bắc vực, vậy ta dĩ nhiên sẽ toàn lực tương trợ, tuy giao đấu ở tầng trên cùng thì cần hắn đi ứng phó, nhưng mấy trò mưu mô quỷ dị này thì chúng ta thay hắn giải quyết, nếu không, Mục phủ nuôi nhiều người như vậy để làm cái gì?
. Mạn đà la thản nhiên nói.
– dạ!
đám người liễu thiên đạo nhất tề lên tiếng.
Mà sau khi liễu thiên đạo trầm ngâm một chút thì vẫn không nhịn được hỏi:
– Mạn đà la đại nhân, ngài cảm thấy Phủ chủ thật sự có thể chống lại cường giả như tử vân chân quân, lôi âm tôn giả và kim điêu hoàng sao?
hiển nhiên, đối với việc sắp tới Mục Phủ đi đại hội bắc vực, tranh chấp cùng tam đại bá chủ, cho dù là bậc lão làng như liễu thiên đạo cũng có chút thấp thỏm, dù sao 3 vị kia đều đã là nhân vật cường hãn chạm tới thiên chí tôn, uy danh của bọn họ sớm đã khắc sâu vào trong lòng mỗi người bắc vực.
tuy là Mục Trần cường thế trở về cũng làm người khác cảm thấy kinh diễm, nhưng nói chung, nội tình của hắn cũng còn hơi kém so với những nhân vật già đời kia.
mạn đà là nghe vậy, lườm liễu thiên đạo một cái.
Liễu thiên đạo lúng túng cười một tiếng, nói:
– Mạn đà la đại nhân, cũng không phải là bọn ta không tin phủ chủ, chẳng qua là chuyện này quá mức hệ trọng, tương lai của Mục phủ đều đặt cả vào lần này, cho nên bọn ta cũng cỏ chút lo âu
Mạn đà la cũng không trách hắn, bởi vì đúng là quyết định của Mục Trần cũng có chút đột ngột, mà ở bắc vực, uy danh của 3 bá chủ cũng đã nổi tiếng từ lâu, ngày trước cũng có không ít thế lực cường đại muốn nhắm vào địa vị của bọn họ, nhưng cuối cùng cũng không ai có thể thành công.
cho nên, trừ nàng ra, sợ rằng toàn bộ bắc giới đúng là cũng không có nhiều người tuyệt đối tin tưởng vào quyết định của Mục Trần.
Lần này không nghi ngờ gì là Mục Trần đang đánh cuộc, nếu trên đại hội bắc vực, hắn thật sự có thể dẫn dắt Mục Phủ đánh tan tam đại thế lực đang chiếm đoạt cục diện bắc giới là tử vân tông, lôi âm sơm, kim điêu phủ, thì từ đó về sau, dĩ nhiên Mục Phủ có thể phất lên, không chừng có thể trở thành bá chủ duy nhất của Bắc Vực.
Sau này khi thời cơ chín muồi, lông cánh đầy đủ, thậm chí Mục Phủ bọn họ có thề mơ tưởng đến cả thiên la đại lục, một khi thành công thì Mục phủ cũng có thể giống như vô tận hỏa vực, võ cảnh, trở thành siêu cấp thế lực dậm chân là rung chuyển đại thiên thế giới.
Dĩ nhiên, nếu trong đại hội bắc vực Mục Trần bị 3 bá chủ ngăn cản, Mục phủ tan tác mà về, thì sự đả kích đối với Mục phủ có thể nói là mang tính hủy diệt, mà tử vân tông, lôi âm sơn, kim điêu phủ cũng sẽ thừa thắng truy kích, dù sao bọn họ cũng vô cùng mơ ước tới thượng cổ thiên cung.
trước những đả kích nặng nề này, rất có thể Mục phủ sẽ tan đàn xẻ nghé.
hậu quả nghiêm trọng như vậy, cũng không thể trách đám người liễu thiên đạo cảm thấy thấp thỏm lo lâu.
bất quá, mạn đà la cũng không cần trấn an nhiều làm gì,chỉ là khuôn mặt tinh xảo hiện lên một nụ cười nhạt, sau đỏ nói:
– Các ngươi nghĩ thế nào ta không xen vào, ta chỉ biết, Mục Trần là người được thiên đế lựa chọn, đồng thời, ngay cả những nhân vật như viêm đế, võ tổ cũng thừa nhận hắn, nguyện ý tạo mối quan hệ tốt với hắn
– Các ngươi cảm thấy ánh mắt của mình so với 3 người bọn họ thì như thế nào?
vừa nói xong, nàng cũng không nhiều lời nữa, khoát tay xoay người đi.
Đám người liễu thiên đạo 2 mặt nhìn nhau, chợt lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, tảng đá đè nặng trong lòng cũng đã được dỡ xuống, đúng là nhân vật như viêm đế, võ tổ có ai không phải là hùng bá đương thời, ánh mắt của bọn họ tất nhiên là cực kỳ cao, vậy mà đến bọn họ cũng coi trọng phủ chủ, như vậy có thể nói bản thân phủ chủ có tiềm lực.
Có chủ nhân bực này, bọn họ chỉ cần tận tâm tận lực, sau này chắc chắn sẽ không phải hối hận.
thời gian ở bắc giới trôi qua, mà cùng với việc đại hội bắc vực gần tới, không khí sôi sục ở bắc vực lại càng thêm nóng bỏng, nhưng nhờ mạn đà la âm thầm hành động, cho nên sĩ khí của Mục phủ càng ngày càng dâng cao, những lời đồn đại âm thầm dao động Mục phủ cũng đã lặng lẽ biến mất.
nhưng mà cái này cũng chỉ là ở trong bắc giới mà thôi, dõi mắt trên toàn bộ bắc vực bao la, một vài thế lực có tin đồn thì mắt lạnh bàng quan, đa phần hơn là thương hại châm chọc.
dù sao trong quá khứ, trong toàn bộ bắc vực thì bắc giới cũng không là cái gì, chỉ là một vùng hỗn loạn, phân tán tứ tung, hiện nay vừa mới thống nhất một cái thì lại gặp một vị phủ chủ khinh cuồng, lại dám vọng tưởng khiêu chiến bá quyền của tử vân tông, lôi âm sơn, kim điêu phủ.
trong quá khứ, những thế lực cỏ dã tâm kiểu này, cuối cùng theo thời gian đều tan thành mây khói.
cho nên lần này, trong suy nghĩ của những thế lực khác thì Mục phủ chẳng qua cũng sẽ là một trò cười trên đại hội bắc vực mà thôi.
Mà cũng trong lúc khắp nơi ồn ào huyên náo thì rốt cục thời điểm đại hội bắc vực đã sắp tới gần.
bắc giới, mục phủ
hôm nay, toàn bộ tổng bộ mục phủ đã sôi sục khác thường, vô số cường giả Mục phủ từ bắc giới tập trung tới, khí thế hừng hực, hiển lộ ra sĩ khí rực lửa của một tân thế lực.
bên ngoài một tòa đại điện, mạn đà la nhìn dao động linh lực mênh mông như biển xung quanh quảng trường, sau đó quay đầu về hướng thượng cổ thiên cung, đôi mày nhỏ không nhịn được mà nhíu chặt lại.
bời vì kể từ lúc Mục Trần vào tàng kinh lâu đến giờ vẫn chưa hiện thân.
Hôm nay chính là thời điểm trước lúc đi đại hội bắc vực, cường giả Mục phủ đã tụ hội, nếu Mục Trần vẫn không xuất hiện thì dù không khí có sôi sục hơn nữa,thì sĩ khí đã ngưng tụ suốt một tháng nay sợ rằng cũng sẽ đóng băng.
– tên này!
bàn tay nhỏ bé của mạn đà la nắm chặt, hàm răng trắng muốt nghiến vào nhau.
Bất quá lúc này nàng cũng không thể tỏ ra lo lắng, chỉ ngẩng đầu chăm chú nhìn sắc trời, nhưng mặt trời thì đã nắng chói trang, còn đông đảo đại quân cường giả của Mục phủ đang tu tập cũng bắt đầu có chút xì xào bàn tán, hiển nhiên đều đã nhận ra Mục Trần vẫn chưa xuất hiện.
thấy cảnh lòng người xao động này, trong lòng mạn đà la cũng bất đắc dĩ thở dài một cái, đang định lên tiếng trấn an thì không gian bên cạnh nàng chợt xao động, một thân ảnh trẻ tuổi cao ráo đạp không bước ra, xuất hiện trước vô số ánh mắt chăm chú rực lửa của mọi người.
– bái kiến phủ chủ!
Khi thân ảnh này vừa xuất hiện, vô số cường giả mục phủ nhất thời bạo phát ra tiếng cung nghênh kinh thiên động địa.
Mục Trần nhìn đại quân khổng lồ, khẽ gật đầu một cái, cười cười với mạn đà la, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, âm thanh dõng dạc hùng hồn vang vọng khắp thiên địa.
– Xuất phát!