Người của Minh Giới đuổi theo, khí thế hùng hổ, nhưng bọn họ càng đuổi càng xa, tốc độ kém quá nhiều.
Ba người Lăng Hàn chạy ra thật xa, còn tưởng rằng đã thoát khỏi uy hiếp của Minh Giới thì, chỉ nghe một tiếng hừ nhẹ, ở phía trước bọn hắn vô thanh vô tức xuất hiện một người.
Hắn toàn thân áo trắng, phong thần tuấn lãng, mười phần mười mỹ nam tử, nếu không có khí tức tà ác như xông lên mây xanh, hắn cùng sinh linh của Thần giới khác nhau ở chỗ nào? Nhưng khí tức tà ác mạnh mẽ như vậy, nói rõ cảnh giới của đối phương cũng cao đến đáng sợ.
Tinh Thần Cảnh!
Trong lòng Lăng Hàn sợ hãi, hai tay thò ra, một bên nhấc lên con thỏ, một bên nắm lão nhân sâm, bất cứ lúc nào cũng có thể trốn vào trong Hắc Tháp, bị cường giả như vậy nhìn chằm chằm, hắn đã không thèm để ý có thể lộ ra bí mật của Hắc Tháp hay không.
– Không cần sốt sắng, chỉ muốn hỏi các ngươi một việc.
Nam tử mặc áo trắng này cười nói, hàm răng trắng như tuyết, mị lực mười phần.
Lăng Hàn cũng cười nói:
– Vậy hỏi xong thì sao?
– Tự nhiên là giết, quan hệ quá lớn, không thể lưu một người sống.
Bạch y nam từ tốn nói.
Đệt!
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Tốt lắm, ta liền tạm nghe một chút.
– Người trẻ tuổi, gan của ngươi rất lớn!
Nam tử mặc áo trắng nhìn chằm chằm Lăng Hàn mấy lần, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Ngươi tu luyện công pháp gì, lại có thể để thân thể phản lão hoàn đồng?
Nhãn lực của Tinh Thần Cảnh đương nhiên một chút liền có thể nhìn thấu Lăng Hàn ngụy trang, không giống Thiên Phượng nữ, chỉ cảm thấy Lăng Hàn có gì đó không đúng, nhưng không biết cụ thể vì sao.
Lăng Hàn nghiêm mặt nói:
– Ta tu luyện chính là lên trời xuống đất, quán cổ tuyệt kim, có một không hai, Thiên Nhất Huyền Công!
Nam tử mặc áo trắng cười to nói:
– Người trẻ tuổi thực sự là nghé con mới sinh không sợ cọp, ngay cả ta cũng dám trêu chọc. Cũng được, ta liền trực tiếp rút hồn của ngươi, bí mật gì cũng vừa xem hiểu ngay.
Hắn lấy tay ép tới Lăng Hàn, chưởng lực vẫn không có tập kích đến, khí thế đáng sợ đã áp chế Lăng Hàn không thể động đậy mảy may.
Đây chính là Tinh Thần Cảnh, mặc ngươi lại thiên tài tuyệt diễm cũng không cách nào đối kháng.
Đáng tiếc, hắn chỉ là lấy khí thế áp chế Lăng Hàn, mà không phải dùng ý chí võ đạo nhốt lại Lăng Hàn.
Vèo, bóng người lóe lên, Lăng Hàn, con thỏ, lão nhân sâm cùng nhau biến mất.
– Ồ!
Nam tử mặc áo trắng lộ ra vẻ kinh ngạc, đây là tình huống thế nào, làm sao ba cái sống sờ sờ cùng nhau biến mất? Nếu là Thuấn Di Phù… hắn có thể bắt được gợn sóng xé rách không gian a.
– Không gian Thần khí?
Ánh mắt hắn đảo qua, không gian Thần khí coi như lại nhỏ cũng có thể có dấu vết lần theo, nhưng mặc hắn tra như thế nào, cũng không tìm được bất kỳ đồ vật khác thường gì.
– Ta không tin!
Hắn tóm lấy thổ địa trong phạm vi trăm dặm, sau đó lấy đại năng lực luyện hóa thành hư vô, như đãi cát tìm vàng, còn lại cuối cùng chính là không gian Thần khí.
Tinh Thần Cảnh quá mạnh mẽ, mà bùn đất nơi này là phàm thổ, làm sao có khả năng chống lại hắn luyện chế, dễ dàng liền bị luyện thành tro, chỉ cần ba ngày mà thôi.
Mà khi cả khối đại địa biến mất, nam tử mặc áo trắng cuối cùng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Không có tìm được không gian Thần khí.
Sao có thể có chuyện đó!
– Chẳng lẽ không phải trốn vào trong không gian Thần khí? Nhưng càng không thể là Thuấn Di Phù!
Hắn tự lẩm bẩm, chưa từ bỏ ý định bắt đầu tìm kiếm ở phụ cận, nhưng từ đầu đến cuối không có thu hoạch gì.
Nếu đổi thời gian, hắn không ngại ở đây tìm hai ba năm, ngược lại tuổi thọ của Tinh Thần Cảnh cực kỳ dài lâu. Nhưng lần này, hắn có nhiệm vụ trong người.
– Trước tiên giải quyết chính sự.
Hắn làm ra quyết định, một bước bước ra, đã đi xa hơn trăm dặm.