Hắn quay đầu nhìn lên lầu và hô to:
– Đại nhân, đã bắt được người.
Trên lầu tại cửa thành, Hạ Hầu Long Thành cầm bầu rượu đi xuống dưới, cũng cười lạnh nhìn nàng.
Huyết Yêu nhìn chằm chằm vào Hạ Hầu Long Thành đi tới, trên người Hạ Hầu Long Thành mặc kim giáp rất tốt, còn mang theo hổ phách màu vàng, hai bên cổ áo có năm tiết, chứng minh hắn là tiểu tướng lãnh năm tiết.
Hạ Hầu Long Thành giơ bàn tay lớn như chân gấu nâng cằm Huyết Yêu, hắn cũng xem xét một phen, chậc chậc vài tiếng và nói:
– Bộ dáng rất đẹp, đáng tiếc, ngươi là Huyết Yêu?
Bị nam nhân vuốt ve gương mặt trước nhiều người, Huyết Yêu vừa thẹn vừa giận, tức giận nói:
– Ta đã phạm tội gì, vì sao bắt ta!
Ba!
Hạ Hầu Long Thành tát nàng một cái, trực tiếp đánh miệng Huyết Yêu rướm máu.
Vẫn chưa xong, ngay sau đó hắn đánh một quyền vào bụng Huyết Yêu, lại một cước đạp nàng xuống đất, lúc này không thèm quan tâm vỗ tay vài cái, lạnh nhạt nói:
– Dám vô lễ với bổn thống lĩnh, không nên đánh chết!
Vừa nói ra lời này không khác gì bảo thủ hạ động thủ, cả đám thiên binh thiên tướng lao tới, chúng liên tục quyền đấm cước đá, không hổ là thủ hạ của Hạ Hầu Long Thành.
Trong nội thành có người hiếu kỳ tiến ra xem tình hình, một đám nam nhân đánh nữ nhân như lang như hổ, thật sự có người không nhìn được.
Hạ Hầu Long Thành lại nói:
– Lại dám phản kháng! Lưu một hơi, không nên đánh chết!
Lời này kích động đám thiên binh thiên tướng, sống dao thương côn nện vào người Huyết Yêu trên mặt đất, có người thừa cơ hạ độc thủ đánh nát gân tay gân chân Huyết Yêu, ác hơn trực tiếp đoạn kinh mạch của nàng, thậm chí phế pháp nguyên.
– Ah…
Huyết Yêu thống khổ kêu thảm thiết, nàng bị đánh không kêu nổi.
Không có biện pháp, Miêu Nghị nói, Huyết Yêu rất nguy hiểm, bảo hắn ngàn vạn lần đừng cho Huyết Yêu bỏ trốn, nếu như thuận tiện có thể giết nàng.
Trực tiếp giết chết không có cớ tốt, Hạ Hầu Long Thành cũng không dễ xử lý, hắn có thể xem kỷ luật như không, cũng không thể giết người lung tung trước mặt mọi người, hắn có thể chém giết sau lưng nhưng đó là lúc không có người khác, dù sao người ta cũng không có chống lại thiên binh thiên tướng.
Sau khi đánh gần chết, Huyết Yêu nằm trên mặt đất nôn máu tươi, toàn thân tàn tật, tóc bị kéo đứt, nàng nhìn Hạ Hầu Long Thành.
Huyết Yêu thở hổn hển lạnh lùng nói:
– Ta đã phạm tội gì, vì sao bắt ta!
Hạ Hầu Long Thành cười lạnh nói:
– Còn dám mạnh miệng! Bổn thống lĩnh hoài nghi ngươi có quan hệ với việc Linh đảo trên Vô Tương Tinh bị cướp, kiểm tra cho ta.
Rất nhanh, vòng tay trữ vật trên người Huyết Yêu bị lấy xuống, Hạ Hầu Long Thành xem đồ vật bên trong, vội ho một tiếng, bên trong có không ít tài vật.
Uyên ương huyết đao bị Hạ Hầu Long Thành tìm ra, xách ra xem xét liền nói:
– Xem ra ngươi mới là Huyết Yêu thật.
Hắn nói:
– Trước kia cho rằng bắt sai, bổn thống lĩnh sẽ không bỏ qua kẻ xấu, cũng không oan uổng người tốt, thả đám người kia đi đi.
– Vâng!
Tiểu tướng chắp tay lĩnh mệnh, phất tay ý bảo thủ hạ đi thả người.
Không có biện pháp, Hạ Hầu thống lĩnh làm việc hiệu suất cực cao, hắn bảo thủ hạ phàm là người có mùi máu tươi trên người cứ bắt lại, sau đó từ từ thẩm vấn.
– Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do!
Huyết Yêu kêu lớn, sớm biết như thế… Nàng hận bản thân mình không giết ra ngoài, nếu không sẽ không rơi vào kết cục như thế, nàng biết rõ sau khi giết ra khỏi đây, hậu quả không phải do nàng có thể gánh chịu nhưng chưa chắc có cao thủ trong Thiên phố đuổi kịp nàng.
Ba!
Hạ Hầu Long Thành bạt tai nàng cái nữa, hắn quay người quát:
– Mang đi!