“Tiền?” Cố Thanh Sơn nhạy cảm hỏi.
“Đúng, Nhân tộc cực cổ từng lấy được rất nhiều tiền, số tiền đó có thể dùng để nghịch chuyển thời gian—— ba đồng tiền mà cậu có cũng là một trong số đó.” Đại Ca nói.
Cố Thanh Sơn chợt nhớ đến cuộc đối thoại của mình và Lâm vào cuối thời thượng cổ.
Lúc đó bản thân hắn đã nói: “Tôi nhớ là để phát động đồng tiền này cần có ba loại tồn tại đặc biệt, với lại Nhân tộc cũng chỉ lưu truyền lại ba đồng…”
Lâm nói: “Vào thời cực cổ, Nhân tộc ở trong Vực Sâu có thể dùng rất nhiều tiền —— quả là một sinh mệnh mẫu thuẫn, một mặt sợ hãi Vực sâu, một mặt lại khát vọng Vĩnh Hằng, đâu biết rằng trên đời này có sức mạnh nào là không phải trả giá thật lớn chứ?”
Nhớ đến đây, Cố Thanh Sơn chợt thất thanh nói: “Không được!”
Mọi người kinh ngạc.
“Làm sao vậy?” Laura hỏi.
“Sau này hẵng nói —— ”
Cố Thanh Sơn cắn răng một cái, đặt thẻ bài Thiên sứ Đoạn Tội ở trong tay, cẩn thận tỉ mỉ quan sát nó.
Trên thẻ bài, Tiểu Tịch nhắm hai mắt, không nhúc nhích, vẫn gối đầu lên tay, duy trì tư thế nằm nghiêng như cũ.
Không có gì khác thường cả.
Cố Thanh Sơn quan sát Tiểu Tịch thật kỹ, ánh mắt bỗng nhiên rơi vào trên tay Tiểu Tịch.
Chỉ thấy bàn tay kê dưới đầu cô ấy có một ngón tay tự nhiên cong vào, hơi chỉ về kẹp tóc trên đầu.
Cố Thanh Sơn theo ngón tay của cô ấy, nhìn về phía kẹp tóc.
Kẹp tóc được làm từ kim loại, trên đó chạm khắc hai thiên sứ quay lưng dựa vào nhau.
Hai thiên sứ…
Cái này trông quen thật, mình đã nhìn thấy nó lúc nào nhỉ?
Cố Thanh Sơn đăm chiêu trong chốc lát, rốt cục nhớ lại một hình ảnh nào đó.
Trong lòng hắn khẽ động, chợt lên tiếng nói: “Sứ giả Đoạn Tội Cố Thanh Sơn, thỉnh cầu kích hoạt chế độ Song Ảnh!”
Vừa dứt lời, Giao diện Chiến Thần nhảy ra một hàng chữ nhỏ:
[Kích hoạt chế độ Song Ảnh, ngài cần trả 1000 điểm hồn lực, ngài đã chắc chắn chưa?]Cố Thanh Sơn trả lời: “Ta xác định!”
Chỉ thấy hai thiên sứ trên kẹp tóc của Tiểu Tịch hóa thành hai luồng ánh sáng óng ánh, đột nhiên biến mất không nhìn thấy nữa.
Quả nhiên là do thẻ bài Song Ảnh hiển hiện ra!
Đây hẳn là thẻ bài duy nhất thuộc về Sứ giả Đoạn Tội, chỉ có Tiểu Tịch và mình biết.
Đúng lúc này, trên giao diện Chiến Thần, từng hàng chữ nhỏ sáng hiện lên:
[Thẻ bài duy nhất: Song Ảnh, hiện đã kích hoạt.] [Sứ giả Đoạn Tội Cố Thanh Sơn đang cố gắng đồng bộ,] [Thiên sứ Đoạn Tội Tiểu Tịch đang cố gắng đồng bộ.] [Đồng bộ thành công.] [Đã kích hoạt chế độ Song Ảnh.]Những dòng chữ nhỏ không ngừng thay đổi..
[Chế độ chiến đấu Song Ảnh: Trong chế độ chiến đấu này, hai Sứ giả Đoạn Tội có thể ngay lập tức chia sẻ tất cả các thẻ chiến đấu và kinh nghiệm chiến đấu của các thẻ bài với nhau.] [Ngài đã nhận được thẻ bài cấp bậc xanh lá: quyền sử dụng tất cả thẻ chiến đấu của Thiên sứ Đoạn Tội TiểuTịch.]Cố Thanh Sơn bỏ qua những dòng này, nhẹ giọng nói: “Đến đây đi, Tiểu Tịch, rốt cuộc cô muốn nói cho tôi biết cái gì?”
Hắn đưa tay vào hư không, nhẹ nhàng kéo ra.
Theo đó, một cái thẻ dần được rút ra.
Chỉ thấy trên tấm thẻ vẽ một máy hát cũ kỹ.
—— cái này là thẻ bài thuộc về Tiểu Tịch, được Cố Thanh Sơn rút ra khi đang trong chế độ Song Ảnh!
Cố Thanh Sơn ném thẻ ra ngoài.
Ầm!
Máy hát xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Tiếng của Tiểu Tịch phát ra từ trong máy:
“Cố Thanh Sơn, tôi không biết điều này có hữu ích không, nhưng sức mạnh của tôi không ngừng mất đi. Tôi thực sự không thể nghĩ ra phương pháp nào nữa. Tôi chỉ có thể hy vọng rằng anh có thể nghe thấy những gì tôi nói.”
“Ma Long biết anh sẽ trở lại cứu nữ sĩ Hắc Hải.”
“Nó tự mình chuẩn bị một bộ đồng tiền, đồng thời còn cho rất nhiều thủ hạ dò la vị trí Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, e là dự định liên hợp với Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.”
“Tôi cảm thấy nó muốn trở lại thời điểm trong quá khứ ấy để mai phục… Chỉ cần anh vừa đi, nó sẽ dùng phương thức đánh lén để giết anh!”
“Cố Thanh Sơn, hãy cẩn thận!”
Bụp!
Lời vừa dứt, máy hát biến trở về thẻ bài, bay trở lại trong tay Cố Thanh Sơn.
Thẻ bài biến mất.
… Đây vốn là thẻ bài của Tiểu Tịch, ở chế độ Song Ảnh mới bị Cố Thanh Sơn rút trúng. Sau khi hắn sử dụng xong, nó liền trở về với Tiểu Tịch.
Đại Ca nheo mắt nói: “Lúc đầu, tôi coi nó là chó nuôi trong nhà, ai ngờ rằng nó là sói.”
Diệp Phi Ly nói: “Làm sao bây giờ, chúng ta vừa mới lên kế hoạch quay lại nút thời gian đó, nào ngờ có người đã chuẩn bị xong xuôi mọi thứ núp ở đâu đó chờ phục kích chúng ta.”
Cố Thanh Sơn cúi thấp đầu, không lên tiếng.
Trương Anh Hào nói: “Thật ra đây cũng coi như một tin tốt, đỡ hơn việc chúng ta chẳng biết gì.”
Laura lo lắng nhìn sang Cố Thanh Sơn.