Bà lão đứng phía trước Mục Trần, ánh mắt lạnh như băng nhìn mặc ngân trưởng lão, tay áo vừa rung lên, dường như có tiếng sông chảy cuồn cuộn, như có như không từ trong cơ thể truyền ra.
Bước chân của mặc ngân trưởng lão rốt cục cũng ngừng lại, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm, hắn nhìn chằm chằm hà bà, nói:
– Ôn gia cũng muốn nhúng tay vào việc của phù đồ cổ tộc ta sao?
Ôn gia hà bà chớp mắt, thản nhiên nói:
– Ôn gia ta tuy nội tình không thâm hậu như phù đồ cổ tộc các ngươi, nhưng cũng biết cỏ ân báo ân, tiểu tử này giúp đám thanh tuyền một cái ân lớn, bà già như ta tất nhiên nhiên cũng không thể trơ mắt nhìn đám già đầu không biết xấu hổ các ngươi bắt nạt hắn được
Trong mắt mặc ngân trưởng lão tràn lên sự tức giận, bất quá hắn cũng nhịn lại, hít sâu một hơi, âm ế nhìn Mục Trần, nói
– Không nghĩ rằng những kẻ muốn bảo vệ ngươi đúng là không ít
Mục Trần mặt không cảm giác nhìn chằm chằm hắn, trong mắt thoáng hiện lên sát ý.
– Nhưng đáng tiếc…hôm nay dù cỏ bao nhiêu người bảo vệ ngươi, cũng vô dụng!
. Trên mặt mặc ngân hiện ra nụ cười chế giễu, sau đó hắn xoay người hướng về phía bên ngoài đại thiên lâu, ôm quyền nói
– cửu trưởng lão, mời ra tay đi
– aizz..
Bên ngoài đại thiên lâu, dường như có một tiếng thở dài vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy, một lão giả lưng còng, tay cầm hắc trượng, chậm rãi từ cửa lớn bước vào.
Khuôn mặt hắn khô gầy, 2 mắt đen kịt, thân hình nhìn như đang chậm rãi, nhưng lại xuyên phá không gian, bước một bước liền xuất hiện bên cạnh mặc ngân.
Trên người lão giả này cũng không có dao động linh lực quá mạnh mẽ gì, nhưng khi hắn xuất hiện, sắc mặt xích viêm lão tiên, ôn gia hà bà đều không nhịn được biến đổi.
– phù đồ cổ tộc cửu trưởng lão, mặc u?
Xích viêm lão tiên trầm giọng nói.
– Tiên phẩm thiên chí tôn?
Ánh mắt ôn gia hà bà ngưng lại, phù đồ cổ tộc này vì muốn đuổi bắt Mục Trần, thậm chí tiên phẩm thiên chí tôn cũng phái ra?
Nhân vật cấp bậc này, dù là trong phù đồ cổ tộc cũng là đại nhản vật, hiện giờ chỉ vì truy bắt một tiểu tử bán bộ đại viên mãn mà cũng ra tay?
Trong đại thiên lâu cũng vang lên tiếng ồn ào, đông đảo tru ma sư ngạc nhiên nhìn Mục Trần, trong mắt đầy vẻ đồng tình, người này đúng là biết gây sự, lại có thể khiến nhiều thiên chí tôn như vậy xuất thủ vì hắn…
lúc này, ánh mắt Mục Trần cũng hoàn toàn trầm xuống, hắn cũng không nghĩ tới, hắc quang, mặc ngân lại cẩn thận đến mức này, vì muốn bắt hắn mà nhờ tới cả một vị tiên phẩm thiên chí tôn!
– ngươi chính là tội tử đó sao?
Hai mắt đen kịt của lão giả cầm hắc trược nhìn về phía Mục Trần, giọng nói không chút xao động nào.
Mục Trần nói:
– Xem ra trong phù đồ cổ tộc, lời của đại trưởng lão các ngươi cũng chả có tác dụng là mấy
Từ phía thanh sương hắn đã biết được, mẫu thân của hắn cùng đại trưởng lão của phù đồ cổ tộc đã có ước định, nhưng hôm nay vẫn có 3-4 thiên chí tôn chui ra, hiển nhiên cũng chả coi cái ước định kia ra gì.
– Việc gấp không thể tuân lệnh, có lẽ đại trưởng lão cũng sẽ hiểu cho
Lão giả tên mặc u này chậm rãi nói:
– Chỉ cần ngươi giao bát bộ phù đồ ra đây, lão phu có thể thả ngươi đi
Sắc mặt Mục Trần lãnh đạm, chậm rãi lắc đầu, bàn tay nắm chặt, chợt một quả thạch phù xuất hiện trong tay, đó chính là đồ võ tổ cho hắn, tình huống đã đến mức này rồi có lẽ cũng chỉ có thể dùng mà thôi.
Đối mặt với linh phẩm thiên chí tôn, hắn vẫn có thể dùng hết bài tẩy giao thủ một trận, nhưng nếu là tiên phẩm…trừ khi hắn có thể phát động chiến lực của Huyền long quân đến mức cực hạn.
– Nếu ngươi đã không biết điều như thế, lão phu cũng chỉ có thể ỷ lớn hiếp nhỏ rồi
Thấy Mục Trần cự tuyệt, mặc u thở dài một tiếng, hắc trượng trong tay hắn nhẹ nhàng đập một cái, một luồng ánh sáng đen từ trong trượng bắn ra, luồng ánh sáng này trực tiếp phong tỏa không gian, thậm chí ngay cả thiên địa linh lực cũng bị giam cầm bên trong phạm vi này.
Mục Trần cũng đã cảm thấy cỗ giam cầm lực này, mím môi một cái, chĩ cần tay bóp nhẹ một cái là sẽ có thể bóp vỡ thạch phù, mời võ tổ tới.
Soạt!
Bất quá, trong lúc hắn sắp sửa bóp vỡ thạch phù thì một cái ấm trà đột nhiên bắn tới, đập lên màn sáng, cứng rắn đập vỡ màn sáng này.
Đột nhiên xuất hiện biến cố cũng khiến Mục Trần ngẩn người ra, sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía cái quầy trong đại thiên lâu, lão giả áo xám đang từ đỏ chậm rãi đi ra.
Đó chính là người phụ trách tòa phản bộ này của đại thiên cung.
– Phù đổ cổ tộc các ngươi không khỏi có chút quá đáng rồi đấy…
Lão giả áo xám từ từ đi tới cạnh Mục Trần, lười biếng nói.
Mặc u cau mày, nói “Đại thiên cung cũng muốn nhúng tay?”
Mặc dù phù đồ cổ tộc là một trong ngũ đại cổ tộc, nhưng trên đại thiên thế giới, đại thiên cung có địa vị siêu nhiên như vậy, cũng không sợ phù đồ cổ tộc bọn họ chút nào.
– Đây là chuyện bên trong tộc ra, nếu đại thiên cung muốn nhúng tay, chỉ sợ sẽ phá hư quy củ
Mặc u chậm rãi nói, dù đại thiên cung địa vị to lớn, nhưng lại có quy củ, đỏ là không được nhúng tay vào chuyện của các đại thế lực.
– kẻ phá hỏng quy củ không phải là ta, mà là các ngươi
Lão giả áo xám lắc đầu một cái, nói.
vừa nói, tầm mắt của hắn chuyển sang Mục Trần, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài, đưa tay ra, nói
– Đưa tru ma lệnh cho ta…
Mục Trần giật mình, nhưng vẫn lấy tru ma lệnh đặt lên tay lão giả áo xám.
Lão giả áo xám cầm tru ma lệnh, sau đó giơ lên hướng về phía mặc u, khẽ mỉm cười, nói:
– Còn đang ở trong đại thiên lâu mà dám đụng đến tru ma vương của đại thiên cung chúng ta, ngươi nói xem không phải phá hỏng quy củ thì là gì?