Trong mắt hắn thực lực của Lâm Minh mặc dù không tệ, nhưng chỉ là tán tu mà thôi, đối với bọn họ mà nói không đáng giá nhắc tới.
– Hoắc!
Trường đao chém tới. Thanh niên đầu trọc chém thẳng vào Lâm Minh!
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, Phượng Huyết Thương cũng không xuất ra, duỗi tay phải, tay không nghênh tiếp trường đao của tên đầu trọc.
Chỉ nghe âm thanh kim loại va chạm vang lên, đao của thanh niên đầu trọc bị Lâm Minh bắt lấy, giống như thép đúc không rút ra được.
– Cái gì!
Thanh niên đầu trọc không tin vào mắt của mình, loại cảm giác này giống như đưa chân giẫm con kiến, kết quả thân thể của hắn bị con kiến nhấc lên.
Đúng lúc này hắn chỉ cảm thấy đầu óc nổ tung, tinh thần chi hải có ảo giác bộc phát, trong hỗn loạn hắn chỉ thấy đôi mắt lạnh lùng của Lâm Minh.
– Phốc!
Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, Lâm Minh bắn ra mũi tên nguyên khí xuyên thủng cổ họng của tên đầu trọc.
Đau đớn kịch liệt truyền tới, thanh niên đầu trọc dốc sức liều mạng che cổ họng lại, hai mắt mở to, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi, hắn cứ như vậy té xuống đất.
– La sư huynh!
– Xảy ra chuyện gì!
Lâm Minh giết người lập tức hấp dẫn tất cả đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa nhìn qua.
Mọi người đều nhìn thấy Lâm Minh dễ dàng đánh chết tên đầu trọc, kể cả tán tu cũng đều kinh ngạc đến ngây người.
Thanh niên đầu trọc bản thân là Thần Biến hậu kỳ, mà tu vị của Lâm Minh chỉ là Thần Hải đỉnh phong, đó căn bản là chuyện không có khả năng.
– La sư huynh bị hắn giết?
– Điều này sao có thể? Hắn chỉ là võ giả Thần Hải Kỳ thôi!
– Hắn khẳng định che dấu tu vị! Hắn không phải tán tu!
Thanh niên đầu trọc không phải hạng người bình thường, có thể được Thiên Minh Tử thu làm đệ tử ký danh xem như là thiên tài không kém, tuy bị Lâm Minh một kích giết chết, nhưng mà cũng có thể giải thích một câu, Lâm Minh che dấu tu vị, thậm chí dung mạo cũng dịch dung ra.
– Đồng loạt ra tay, giết hắn!
Đệ tử Thiên Minh Đại Thánh Địa nhao nhao phóng tới Lâm Minh.
Sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, một đạo khí tức cổ xưa từ trên người của hắn bộc phát, tùy ý lưu chuyển, hắn mở Hồng Mông không gian, nhưng mà Hồng Mông không gian khác với trước kia nhiều lắm, lúc này đây Hồng Mông không gian của Lâm Minh tràn ngập năng lượng Thần Mộng, phương thế giới này như bị ngăn cản, ở vào không gian không biết.
Đây là Thần Mộng pháp tắc được Lâm Minh dung hợp vào Hồng Mông không gian, dùng lý giải của Lâm Minh bây giờ với Thần Mộng pháp tắc còn chưa đủ xây dựng Thần Mộng không gian, càng không khả năng làm cho Thần Mộng không gian cùng Hồng Mông không gian dung hợp, nhưng mà có thể dung nhập Thần Mộng pháp tắc vào trong Hồng Mông không gian cũng làm Hồng Mông không gian mang đặc tính cua Thần Mộng pháp tắc, uy lực tăng lên mạnh mẽ.
Trong lúc nhất thời phàm là võ giả bị bao phủ trong Hồng Mông không gian lâm vào ảo giác, thế giới sự thật cách xa bọn họ.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương, một bước bước lên thương mang hiện ra, hơn mười đệ tử lập tức bị Lâm Minh chém giết!
– Ngươi làm chuyện tốt!
U Phù trơ mắt nhìn cảnh này xảy ra, đôi mắt tràn ngập màu đỏ.
Lần này bắt Hỗn Nguyên linh căn, là cơ hội tốt cho U Phù Quang lập công, quan hệ tới tương lai của hắn có thể đi xa trên đường võ đạo hay không, lại bị Lâm Minh rút củi dưới đáy nồi, chém giết nhiều đệ tử, phá hư đại trận, hắn như thế nào không giận?
Hắn cầm trọng kiếm màu đen trong tay, một kiếm chém thẳng vào Lâm Minh.
– Đi chết đi!
Đối mặt U Phù Quang, sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, trong nháy mắt đó trong cơ thể hắn tinh khí thần dung hợp, lực lượng toàn thân Lâm Minh tăng vọt.
Tam nguyên tụ đỉnh!
U Phù Quang là võ giả Thần Biến sơ kỳ, nhưng mà đối với Lâm Minh mà nói cũng bình thường thôi.
Phong Thần đại pháp — Cấm Thần Ấn!
Lâm Minh mười ngón động liên tục, trong chốc lát đánh ra mấy ngàn ấn quyết, những ấn quyết phức tạp mà cổ xưa, trừ Lâm Minh ra không ai xem hiểu.
Lâm Minh hét lớn một tiếng, tất cả ấn quyết nện thẳng vào U Phù Quang!
Tạch tạch tạch!
Kiếm quang của U Phù Quang bị ấn quyết bao phủ, một khắc này những ấn quyết hóa thành năng lượng, bắt đầu điên cuồng thôn phệ lực lượng của U Phù Quang.
U Phù Quang cảm thấy lực lượng của mình trôi qua nhanh chóng, sắc mặt của hắn đại biến, muốn chặt đứt kiếm quang liên hê với mình, rút kiếm đâm tới, nhưng mà lúc này Lâm Minh đã quỷ mị xuất hiện trước mặt U Phù Quang.
Một thương đâm tới!
U Phù Quang kinh hồn phi phách tán, toàn thân bao phủ trong tầng khói đen phòng hộ, quỷ khí um tùm, hắc mang trận trận, cùng lúc đó trong tay hắn niết tu di giới, dường như lấy pháp bảo gì đó.
Mà lúc này thương mang của Lâm Minh không khách khí đâm vào khói đen hộ thể của U Phù Quang, chỉ thấy một hồi mơ hồ, không gian rung động lắc lư, hộ thể của U Phù Quang ngăn cản trong nháy mắt và tiêu tán.
Phượng Huyết Thương không lưu tình chút xuyên thủng lồng ngực của U Phù Quang.
Một đâm này quán chú năng lượng trong Phượng Huyết Thương bạo phát không giữ lại, U Phù Quang kêu thảm một tiếng, ngũ tạng lục phủ vỡ vụn, cánh tay của hắn nắm mảnh vỡ vừa lấy ra khỏi tu di giới, căn bản không kịp sử dụng đã bị Lâm Minh tiêu diệt.
Chênh lệch quá lớn!