Thời khắc nhìn thấy đoá hoa toàn thân phát ra lửa Ma Vương nhanh chóng dùng tiên pháp để lấy nhưng lại bị 4 vị thần ngăn lại. Từ thân cây phát ra một nguồn tiên lực ánh vàng phóng lên trời làm cho thời gian tiếp tục trôi tách biệt riêng trời và đất. Hồng Liên Nghiệp Hoả bay lên trời hoá thành một thiếu nữ mặc xiêm y đỏ. Nàng ta cầm chiếc ô màu đỏ… Chỉ trong vài chiêu tên ma đầu đã bị đánh đến tan xương nát thịt.
Hồn phách của hắn chỉ còn hơi tàn bay đi mất còn một thần hồn lặng lẽ chui vào cơ thể Minh Vương. Nàng chầm chậm bước đến nơi chàng đang nằm.
Reng…reng…reng! Là tiếng chuông sao? Hình như… nó là lục lạc.
Chỉ thấy nàng ta nhẹ nhàng ngồi xuống tự cắt tay mình để máu chảy vào miệng hắn rồi dùng tiên pháp chữa lành vết thương. Xong xuôi nàng đi về phía trước không quay đầu. Trong ý thức của chàng đã lưu lại hình ảnh người thiếu nữ đó… Vào một ngày không xa ta nhất định sẽ tìm được nàng… bảo bối nhỏ!
…1 vạn năm sau….
Khi các giới được hình thành thì bọn họ đã biến mất nhưng truyền thuyết thì vẫn còn đó. Không một ai biết tên của 5 vị thần và hiện tại các vị thần đó đang ở đâu…họ chỉ biết mỗi sự tồn tại của Minh Vương còn về 4 vị kia vẫn là một ẩn số.
Có người cho rằng Minh Vương chính là người tạo ra các giới còn 4 vị kia chỉ là truyền thuyết thêm vào. Còn có người lại nói 5 vị thần đều đang sống ở Minh Giới và họ không muốn cho người các giới khác biết đến sự tồn tại này. Có người cho rằng các vị thần đang dưỡng thương tại một nơi nào đó không muốn ai làm phiền. Càng ngày càng nhiều lời đồn dấy lên trong thiên hạ…
Thiên hạ khi đó chia làm 6 giới đầu tiên phải kể đến Minh Giới được đồn là nơi có 5 vị thần đang sống. Tiếp theo là Thiên Linh Yêu Giới đứng đầu là Thanh Ly Vương. Sau đó là Thiên Giới đứng đầu có Thiên Đế, Âm Giới có Diêm La Vương, Ma Giới có Ma Vương và Phàm Giới có Hoàng Đế.
Sau khi Ma Vương thất thủ ở trận chiến một vạn năm trước hắn đã tu luyện lại và trú ngụ ở thân thể một phàm nhân rồi lập ra giới này. Một lần ra ngoài nàng không may bị bọn chúng truy đuổi trong lúc cấp bách Thanh Ly đã đi vào Minh Giới. Có lẽ đây lần gặp mặt thứ hai giữa nàng với hắn.
Hắn giải vây giúp nàng sau đó biến mất không dấu vết còn để lại vẻn vẹn một câu “không có lần sau”. Sau hôm đại chiến nàng đã ngủ suốt ngần ấy năm mọi chuyện trong quá khứ đã quên sạch. Thanh Ly vốn không thích nợ ân tình của người khác nên nàng đã tìm tới nơi hắn đang ở.
Mỗi lần gặp Tiêu Dạ Thần hắn đều bày ra vẻ mặt lạnh như băng không để ý đến sự tồn tại của nàng. Thanh Ly thấy hắn có nhan sắc hơn người muốn đùa với chàng một chút ai ngờ nàng bị người ta bơ đẹp. Trong lúc nóng giận nàng đã đánh cược với hắn nếu ai động lòng trước đối phương thì người đó sẽ phải phục tùng mọi mệnh lệnh từ người thắng.
Tiêu Dạ Thần nghe vậy chỉ nhếch mép cười chế giễu hắn nói “không biết tự lượng sức”. Câu đó khiến Thanh Ly càng quyết tâm chinh phục hắn hơn. Nàng ngày ngày đến không quậy thì phá phách đập đồ đốt nhà để thu hút sự chú ý của Tiêu Dạ Thần… nhưng tên đó lại chẳng liếc nàng một cái.
Rồi một ngày nọ nàng không đến Minh Giới nữa Tiêu Dạ Thần ban đầu cảm thấy yên tĩnh về sau hắn thấy trong lòng trống vắng cảm giác thiếu thứ gì đó. Ba ngày sau Thanh Ly cũng không đến hắn đành tới Yêu Giới xem thử mới biết hoá ra nàng đang tuyển chọn nam sủng. Trong lúc giận dữ Tiêu Dạ Thần đã đem Thanh Ly về nhốt ở Minh Giới… cuộc sống ngọt ngào của nàng bắt đầu từ đó.
Mọi chuyện dường như đã được sắp đặt sẵn sợi tơ tình đang kéo hai người lại gần nhau…càng dứt ra thì càng trói chặt đến mức nghẹt thở.