Phù đồ lão tổ cười nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, chợt trầm ngâm một chút, đúng là trong tay hắn cũng có một món tuyệt thế thánh vật, nhưng sức mạnh của nó cũng tiêu hao quá nhiều.
Nhưng thời điểm thế này, cũng chỉ có thể thử xem.
Nghĩ đến đây, bàn tay hắn nắm chặt, ánh sáng ngưng tụ trong tay, cuối cùng biến thành một thanh thủy tinh trường kiếm cổ xưa, tinh quang lưu dật, tản ran uy năng bất phàm.
‘hả?’
khi thanh trường kiếm này xuất hiện, ý chí của phù đồ lão tổ cũng phát ra một tiếng kinh ngạc, sau đó có âm thanh ngạc nhiên truyền ra “Đây là…thiên đế kiếm của thiên đế?!” “Tiền bối nhận ra nó?”. Mục Trần cũng có chút kinh ngạc.
– Làm sao không nhận ra, nhắc lại thì lão phu với thiên đế cũng có chút quen biết, không ngờ kiếm cảu hắn lại rơi vảo tay ngươi
. Phù đồ lão tổ kinh ngạc nói
– vãn bối may mắn đạt được truyền thừa của thiên đế, người đã để lại thanh kiếm này cho ta
. Mục Trần giải thích
– haha, ánh mắt của tên kia cũng không kém, con cháu của phù đồ cổ tộc ta tất nhiên là xứng với truyền thừa của hắn
Phù đồ lão tổ cười nói, trong lời nói có chút tự hào.
– tiền bối, sức mạnh của thiên đế kiếm này cũng chẳng còn lại bao nhiêu, không biết có hữu dụng hay không?
– Hữu dụng!
.Phù đồ lão tổ cười nói:
– Thiên đế kiếm bá đạo vô cùng, chính là thánh khí trảm ma, tuy sức mạnh của nó tiêu hao gần như không còn, nhưng vẫn có thể phát ra một chút uy năng,hiện giờ vẫn thừa sức để đối phó với huyết cương thiên ma đế.
Mục Trần nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ý chí của phù đồ lão tổ điều khiển thân thể của Mục Trần, nắm chặt thiên đế kiếm, sau đó hướng về phía huyết cương thiên ma đế cười một tiếng, nói:
– cũng phải xem ngươi có chịu đựng được đến lúc đó không
– haha, phù đồ lão quỷ, với tình trạng của ngươi hiện giờ không làm gì được bản đế đâu!
. Huyết cương thiên ma đế cười âm lệ, nhưng khi thanh kiếm trong tay phù đồ lão tổ bộc phát ra kiếm quang vạn trượng thì tiếng cười chợt cứng lại.
Bởi vì hắn đã nhận ra một cỗ khí tức nguy hiểm trí mạng từ trên thanh kiếm kia.
Cỗ khí tức này nguy hiểm nồng nặc, không yếu hơn phong ma kính chút nào!
– Dây dưa với ngươi đã ngàn vạn năm, rốt cục hôm nay đã có thể diệt trừ rồi, thật là thống khoái
. Phù đồ lão tổ cười một tiếng, sau đỏ bàn tay ném một cái, thiên đế kiếm bắn ra.
Kiếm quang phô thiên cái địa, thiên địa sôi sục.
lúc này,dường như thiên đế kiếm đã biến thành một luồng kiếm quang thâm thúy, kiếm quang thần bí khó lường, mang theo uy năng không cách nào tưởng tượng, soạt một tiếng đã xuyên thủng hư không.
hống!
Lúc này, trong phong ma đồ, huyết cương thiên ma đế cũng cảm thấy nguy cơ vẫn lạc, hắn điên cuồng gầm thét giãy dụa, ma khí cuồn cuộn phát ra, ăn mòn đồ quyển, cố gắng chạy trốn.
ầm ầm.
nhưng trên bầu trời, phong ma kính trên cao đã bắn xuống vô số vầng sáng, vầng sáng bao phù lên trên phong ma đồ, khiến nó trở nên cực kỳ chắc chắn, bất kể huyết cương thiên ma đế giãy dụa thể nào cũng không thể chạy trốn.
vù.
Cũng chính lúc này, không gian phía trước vỡ tan tành, một luồng kiếm quang giống như chất lỏng từ trong đó xuyên ra,
luồng kiếm quang này cũng không bắt mắt chút nào, nhưng lại khiến cho tiếng gầm của huyết cương thiên ma đế lại có thêm sự sợ hãi.
– Hoàn toàn biến mất đi!
Thanh âm của phù đồ lão tổ tràn đầy lạnh lẽo, kiếm quang không chút do dự bắn ra, một kiếm bắn thủng ma ảnh đang giãy dụa trong phong ma đồ.
AAAAAAAAAAA!
tiếng kêu thảm thiết vang dội, ma khí cuồn cuộn bốc lên, lại bị phong ma đồ phong ấn trấn áp, mà trong đó, thân thể của huyết cương thiên ma đế đã như bong bóng xì hơi, bắt đầu trở nên uể oải dần.
Khí tức của hắn nhanh chóng yếu bớt.
Tiếng hét thảm thiết của huyết cương thiên ma đế vang vọng trên bầu trời, khiến cho sắc mặt của đám cường giả ngoại vực tà tộc trở nên trắng bệch, tiếp đó cũng không để ý đến xung quanh, liền điên cuồng quay đầu chạy thục mạng.
Hiện giờ, huyết cương thiên ma đế đã bị chém chết, bọn họ đã mất đi tất cả cơ hội.
Mà lúc này, tất cả cường giả đại thiên thế giới bắt đầu đánh chó rớt xuống nước*, hạ thủ tàn nhẫn, chặn đầu đánh giết cường giả ngoại vực tà tộc.
Trên tế đàn, Mục Trần nhìn khí tức của huyết cương thiên ma đế nhanh chóng tiêu tán, chợt trong lòng vừa động, nói
– Tiền bối, huyết cương thiên ma đế này đã xong đời rồi?
– Phải, rốt cục lần này cũng giải quyết được hắn
Thanh âm của phù đồ lão tổ như trút được gánh nặng.
Mục Trần suy nghĩ một chút, chợt lấy “tru ma lệnh” của đại thiên cung ra, nói
– Tiền bối, có thể cho ta lấy một tia tàn hồn của hắn không?
Dựa theo quy định của đại thiên cung, chỉ cần chém giết được một ngoại vực tà tộc, hút một tia tàn hồn vào trong tru ma lệnh là có thể đạt được tru ma điểm, tăng cấp bậc.
Mà chém giết một vị thiên ma đế là có thể đạt được một vạn tru ma điểm, trở thành tru ma vương của đại thiên cung!
Trước mắt, mặc dù chưa tính là Mục Trần tự tay chém giết huyết cương thiên ma đế, nhưng cũng đã bỏ ra một chút công sức, cho nên hắn cũng phải thử xem có thể đạt được tru ma điểm hay không.
– hả? tru ma lệnh sao?
Nhìn thấy Mục Trần lấy tru ma lệnh ra, đầu tiên, ý chí của phù đồ lão tổ ngẩn ra, chợt không nhịn được cười một tiếng, nói
– Tên tiểu tử này cũng thật lắm mưu mẹo, haha, cũng tốt, cũng tốt, một thượng vị địa chí tôn lại giết được thiên ma đế, thật là đặc sắc, không biết sắc mặt mấy tên trong đại thiên cung kia sẽ như thế nào!
vừa nói, hắn vung tay lên, một đám khói đen từ trong phong ma đồ bay ra, rơi vào trong tru ma lệnh.
Tru ma lệnh chợt lóe lên ánh sáng, hút luồng khói đen kia vào.
Mục Trần cũng phù đồ lão tổ đều chăm chú nhìn tru ma lệnh.
Mà khi bọn hắn chăm chú nhìn, đầu tiên, tru ma lệnh trầm mặc yên tĩnh trong chốc lát, sau đó chợt rung lên, từ trong đó bộc phát ra kim quang chói mắt, vốn tru ma lệnh màu đen xì thì lúc này lại óng vàng.
Mà bên trên lệnh bài, dòng chữ “tru ma sư cấp thấp” cũng đã biến mất, thay vào đó là 3 chữ ánh vàng, tản ra một cỗ uy nghiêm
– Tru Ma Vương!
Mục Trần chăm chú nhìn dòng chữ ánh vàng, miệng không nhịn được há to.
Hắn chỉ thử một chút, không ngờ lại thành công thật!