Nhưng sự ương ngạnh của Mục Trần lại vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
– Một tên lỳ lợm, bất quá hôm nay ngươi nhất định phải chết!
trong mắt thi thiên u dâng lên sự lạnh lẽo, một khắc sau, thân thể của hắn trờ nên khô héo, ngay cả tốc cũng bắt đầu khô bạc, sức sống trong cơ thể không ngừng rót vào đạo cự ảnh đang tản ra thi khí kinh khủng phía sau.
– Nhị khấu phệ thần!
Ánh mắt thi thiên u lãnh không, một lần nữa dập đầu xuống, hướng về phía Mục Trần khấu đầu.
cự ảnh thi khí kia cũng cúi đầu xuống, chớp mắt sau, một luồng hôi quang ước chừng một trượng đột nhiên bắn ra từ trong con ngươi của cự ảnh kia.
hôi quang trực tiếp xuyên thủng không gian, chớp mắt sau đã xuất hiện trước mắt Mục Trần.
Mục Trần đã sớm toàn lực đề phòng, hét lên một tiếng dài,xung quanh thản, từng đạo bất hủ thần văn điên cuồng bay ra, dung hợp với nhau, tạo thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự, chống đỡ hôi quang.
đạo hôi quang này trông cũng không có vẻ hoành tráng, nhưng lại khiến cho Mục Trần cảm nhận được khí tức tử vong càng thêm nồng đậm, hắn không nghi ngờ gì, nếu để đạo hôi quang kia chạm vào người hắn thì sẽ khiến hắn tử vong ngay lập tức.
xèo!
nhưng lần này, trong nháy mắt khi bất hủ thần văn tiếp xúc với hôi quang thì lại mỏng manh như tờ giấy, nhanh chóng bị phá hủy, tầng phòng ngự nhìn qua có vẻ mạnh mẽ lại không chịu nổi một kích.
thản hình Mục Trần chợt lùi lại, đồng thời trên bất hủ kim thân không ngừng điên cuồng ngưng luyện ra bất hủ thần văn, bất hủ thần văn cuồn cuộn, từng đạo từng đạo nối tiếng nhau lao về phía hôi quang, như muốn tiêu hao.
nhưng đối với sự ngăn cản điên cuồng của Mục Trần, tốc độ của đạo hôi quang kia lại không giảm chút nào!
– Viêm hoàng trận!
Linh trận đã sớm chuẩn bị xong, một cự ảnh viêm hoàng lại hiện thân, bất quá khi vừa mới chạm vào đạo hôi quang kia, cự ảnh bi ai thét lên một tiếng,tan rã trong nháy mắt.
xung quanh tế đàn,khi thấy Mục Trần thi triển bất kể thủ đoạn nào đều không thể ngăn cản đạo hôi quang kia thì đông đảo cường giả của đại thiên thế giới đều đồng loạt biến sắc, da đầu tê dại.
– Mục Trần!
thanh sương cùng thanh linh đều không nhịn được nắm chặt tay, sắc mặt trắng bệch.
lùi lùi lùi!
Thản thề Mục Trần điên cuồng lùi lại, mà hôi quang lại bám theo như hình với bóng, càng lúc càng nhanh, khiến cho hắn cảm thấy dựng cả tóc gáy, cảm giác chết chóc bao phủ trong lòng.
không có cách nào lùi nữa rồi!
ánh mắt Mục Trần điên cuồng lóe lên, một khắc sau, hắn ngửa mặt lên trời quát “thánh phù đồ tháp!” trong con ngươi của hắn, thánh quang bộc phát, một tòa thủy tinh phù đồ tháp trong suốt vọt ra.
phụt!
Mục Trần cắn đầu lưỡi một cái, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, không chút do dự rưới lên thánh phù đồ tháp. Phun ra vài búng máu, khuôn mặt tuấn lãng của Mục Trần cũng trở nên trắng bệch, hiển nhiên hành động này cũng khiến hắn tổn thương nguyên khí nặng nề.
nhưng tới thời điềm thế này, hắn cũng không cần để ý mấy chuyện đó nữa, hắn mơ hồ cảm giác được, đạo hôi quang kia có một sức mạnh quỷ dị, có thể ma diệt thần trí trong nháy mắt, một khí bị dính vào, thần trí sẽ lập tức bị xóa sạch, đến lúc đó mặc dù nhìn bên ngoài thì không có tổn thương gì, nhưng thực ra sẽ biến thành giống như khôi lỗi (con rối).
mà thánh phù đồ tháp có hiệu quả phong ấn, bảo vệ thần trí, cho nên chỉ có thể dựa vào nó.
tinh huyết của Mục Trần tưới lên thánh phù đồ tháp, nhất thời có ánh sáng vô tận bộc phát ra, một luồng dao động thần thánh phóng lên cao, sau đó thánh phù đồ tháp trực tiếp lao ra, đụng vào hôi quang.
đinh đang!
va chạm trong nháy mắt, thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, nhưng mà lần này, đạo hôi quang không thể cản phá kia rốt cục cũng bị ngăn lại, ầm ầm đánh lên vách tháp, hôi quang run lên, sau đó vỡ tan ra.
Còn thánh phù đồ tháp lại như bị trọng thương, trực tiếp bay vào trong con ngươi Mục Trần, sau đó khóe mắt hắn chảy xuống một dòng máu đỏ tươi, nhìn cực kỳ kinh người.
– Lại chặn được
xung quanh tế đàn, đám người viêm ma thống lĩnh nuốt nước miếng một cái, ánh mắt nhìn về phía Mục Trần đã có thêm một chút sợ hãi.
thi thần tam khấu, nhất khấu đoạt sinh cơ, nhị khấu cắn nuốt thần trí, nghe nói chưa từng có cường giả dưới cấp ma đế nào có thể sống sót sau khi đối mặt với 2 khấu này, ít nhất thì bọn họ cũng chưa nghe qua bao giờ.
nhưng lần này bọn họ lại được tận mắt chứng kiến.
trên tế đàn, Mục Trần chậm rãi lau đi vệt máu nơi khóe mắt, sắc mặt hắn chưa bao giờ nghiêm trọng như thế, nhưng năm qua, hắn cũng trải qua không ít trận chiến sinh tử, nhưng chưa có lần nào lại cảm thấy tử vong tới gần như lần này.
thi thần tam khấu thủ này thật sự quá mạnh mẽ quỷ dị.
– Cái này tuyệt đối có thể so với tuyệt thế thần thông chân chính của đại thiên thế giới
Mục Trần hít sâu một hơi, mặc dù hắn có nhất khí hóa tam thanh, một trong 36 tuyệt thế thần thông, nhưng hắc bạch Mục Trần đã đi đối phó thi hài ma đế, bảy giờ cũng không có cách nào trợ giúp hắn cả.
nơi xa, 2 mắt trắng dã của thi thiên u nhìn chằm chằm Mục Trần, gương mặt hắn hung hăng vặn vẹo, khàn khàn nóiKể từ khi ta tu thành đạo thần kỹ này, còn chưa có ai tiếp nồi 2 vái của ta!”
– bây giờ có
Mục Trần phun ra một ngụm máu, nói.
Thi thiên u nhìn Mục Trần thật sâu, thân thể của hắn hiện giờ đã khô héo như hài cốt, nhưng tròng mắt trắng dã lạl lộ ra vẻ quỷ dị
– cho nên, để bày tỏ sự tôn trọng với đối thủ như ngươi, ta sẽ để ngươi chết dưới thi thần đệ tam khấu
lúc âm thanh lạnh lùng của thi thiên u vang lên, đông đảo cường giả đại thiên thế giới trong lòng cũng run lên, 2 lạy lúc trước, Mục Trần hầu như cũng phải đem hết toàn lực mới miễn cưỡng chống đỡ được, lạy thứ 3 càng kinh khủng này, Mục Trần làm sao ngăn cản?!
một khi Mục Trần thất bại, người ờ đây còn ai có thực lực ngăn cản thi thiên u đi phá hủy tế đàn?
bởi vì, dù là huyền la, mặc tâm, sau khi chứng kiến 2 lay của thi thiên u xong cũng đều trở nên trầm mặc.
bất quá, thi thiên u cũng không để ý tý nào đến bọn họ, ánh mắt của hắn chỉ tập trung lên Mục Trần, tiếp theo đó, tất cả huyết nhục trên cơ thể hắn đều bị hòa tan, hóa thành sức sống rót vào trong đạo cự ảnh đằng sau.
thi thiên u lúc này trông không khác gì một bộ thi hài.
mà hắn xa xăm nhìn Mục Trần một cái, sau đó liền nhắm mắt, cúi đầu lạy một lần nữa!
Âm thanh u lãnh vang vọng trong thiên địa, khiến người khác lạnh cả gáy.
– Thi thần tam khấu, diệt thế!