” Meo meo.” Bạch Miêu khinh thường nhìn nó một cái, lại nhắm mắt lại.
” Meo meo ngao_” Hắc Miêu lại lần nữa nằm xuống. Tiếp tục ôn nhu mà liếm Bạch Miêu.
Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, ánh dương quang ấm áp nhu hoà, tất cả đều rất an tĩnh.
Đột nhiên Bạch Miêu rất cảnh giác mà đứng dậy, giật giật lỗ tai ” Meo meo?”
Hắc Miêu cũng đứng lên, kéo dài thanh âm kêu một tiếng ” Meo meo —”— a Tiểu Thạch Đầu tới”
Bạch Miêu nhanh nhẹn nhẩy về phía trước.
” Meo meo meo meo ” một chú mèo con khoang đen trắng đang vung chiếc chân nhỏ ngăn ngắn chạy vội tới.