đối mặt với một quyền vô cùng hung hãn của mặc tâm, hắn cũng đánh ra một quyền.
linh lực thuỷ tinh hội tụ trên đầu quyền, khiến cả cánh tay của hắn đều hoá thành thuỷ tinh, một luồng dao động không thể cản phá chấn động cả không gian.
Hơn nữa, ánh sáng thuỷ tinh kia cũng mang theo một loại dao động kỳ dị, khiến thiên địa linh lực cũng không dám chạm vào
“quả nhiên lả thánh phù đồ tháp!”
Mặc tâm thấy vậy, ánh mắt loé lên, ờ trong phù đồ cổ tộc cũng chỉ có thánh phù đồ tháp mới có thể có ánh sáng phong ẩn tinh thuần cùng cường đại như vậy, Đại Chúa Tể ra mắt sớm nhất tại [thegioitruyen.com] một khi chạm tới, bất luận là kẻ nào cũng sẽ nhanh chóng bị phong ấn linh lực trong cơ thể.
“Bất quá cũng không có tác dụng với ta!”
Mặc tâm hừ lạnh một tiếng, trong mắt hắn chợt hiện lên hắc quang, trong hắc quang cũng có một toà phù đồ tháp hiện lên, chỉ có điều, toà phù đồ tháp này lại hiện ra vẻ hắc ám.
đó là Ám Phù Đồ tháp, trong phù đồ cổ tộc cũng rất hiếm thấy, chỉ có người có huyết mạch tinh thuần nhất trong Ám hệ nhất mạch mới có thể tu luyện ra. Ám phù đồ tháp này cũng có lực phong ấn, tuy không quang minh thuần chính như Thánh Phù Đồ Tháp, nhưng lại có vẻ âm độc nhiều hơn.
Ánh sáng hắc ám nở rộ, cánh tay của mặc tâm lúc này cũng hoá thành màu đen, một luồng khói đen nhàn nhạt bao quanh, khói đen dường như có tính ăn mòn đáng sợ, khói đen bay đến đâu, ngay cả không gian cũng bị ăn mòn thành từng vết màu đen đến đó.
Đoành!
Hai quyền mang ánh sáng hắc ám cùng quanh minh va chạm vô cùng hung ác, một khắc sau hắc quang cùng thuỷ tinh quang mãnh liệt bộc phát ra, điên cuồng ăn mòn lẫn nhau, cả vùng đất dưới chân đều bị chôn vùi, từng khe nứt khổng lồ lan ra dưới chân hai người như mạng nhện.
Sóng linh lực vô cùng cuồng bạo quét ngang ra, thân thể Mục Trần cùng Mặc Tâm đều rung lên, sau đó Mục Trần bắn ngược mấy chục bước, đất đá phía sau đều vỡ vụn thành bột phấn.
“Chỉ là thượng vị địa chí tôn cũng dám đánh nhau chính diện với ta?”. Lần giao thủ này, Mặc Tâm chỉ lùi lại mấy bước, hiển nhiên đã chiếm thượng phong, hắn cười lạnh một tiếng nói.
Ầm.
Bất quá thanh âm vừa dứt thì hắn liền cảm giác được có dao động không gian truyền tới từ phía bên phải, một thân ảnh quỷ mị xuất hiện, cũng mang theo quyền quang hung hãn, sáng thuỷ tinh nồng đậm đánh tới.
Đột nhiên xuất hiện công kích cũng khiến mặc tâm có chút thất thần, bời vì Mục Trần rõ ràng đã bị hắn đánh lui, vậy kẻ vừa đột nhiên tập kích hắn là ai?
ý nghĩ xoay chuyển trong đầu nhưng mặc tâm phản ứng cũng không chậm, tuy bất ngờ nhưng lạl phản xạ theo điều kiện đánh ra một chưởng, hung hăng võ lên thuỷ tinh quyền quang.
Bành!
Lần va chạm này lại là Mặc Tâm thua thiệt, bàn tay phải hắn run lên, thân hình cũng bắn ngược về sau, có có vẻ chật vật.
Thản hình lui về phía sau, sắc mặt Mặc Tâm âm trầm, trong mắt còn hiện lên vẻ khiếp sợ, bởi vì trong nháy mắt hắn đã nhận ra được, người xuất thủ vẫn là Mục Trần
“Tại sao có thể có 2 Mục Trần?”. Mặc tâm trong lòng hoảng sợ “Không đúng, còn có một tên nữa!”
Cũng đúng lúc này, mặc tâm nhận ra lại có dao động linh lực phía sau lưng, con ngươi nhất thời co rụt lại, hắn cảm giác được một luồng linh lực vô cùng cuồng bạo hung hăng đánh lên lưng hắn.
Bành!
Sức mạnh đáng sợ bộc phát ra, thân thể Mặc Tâm bắn ngược ra như đạn pháo, rơi vào trong một mảnh phế tích, cày lên mặt đất một con đường thật dài, cuối cùng toàn bộ thân thể đều bị vùi sâu trong đó.
yên tĩnh.
Toàn bộ khu giao dịch lúc này đều trờ nên yên tĩnh, xung quanh, tất cả các cường giả đều khiếp sợ nhìn cảnh này, bọn họ chưa từng nghĩ tới, trận đấu của hai người lại có kết quả thế này.
Lẩn đầu va chạm, hiển nhiên Mục Trần rơi vào hạ phong, nhưng cũng không ai ngờ được, sau đó lại xuất hiện hai Mục Trần giống nhau như đúc, thậm chí ngay cả thực lực cũng giống hệt, 3 người liên thủ với nhau đánh cho Mặc Tâm cực kỳ chật vật.
“Đây là linh lực hoá thân loại nào? sao có thể mạnh mẽ giống hệt bản thể!?”. Bọn họ có chút hoảng sợ nhìn 3 thân ảnh đứng hiên ngang trong sân, 3 Mục trần, khí tức giống hệt nhau, đều có dao động linh lực mạnh mẽ.
Nơi xa xa, đám người thanh sương, thanh linh vốn đang sốt ruột nhìn hai người giao thủ, lúc này 2 nàng cũng bất chợt yên tĩnh lại.
Thanh Linh dụi dụi con mắt, khuôn mặt cực kỳ khó tin, nàng không thể nào tưởng tượng được lại có kết quả này.
“sao…sao có thể như vậy? Linh lực hoá thân của hắn sao lại thế?”. Thanh linh trợn to mắt, lắp bắp nói.
Khuôn mặt lạnh lùng của Thanh Sương lúc này cũng có chút khiếp sợ, nhưng sau đó lạl trở lại bình thường, nàng nhìn Mục Trần thật sâu một cái, hơi tự giễu nói:”Xem ra chúng ta đều nhìn lầm rồi,tên thượng vị địa chí tôn hắn thật không đơn giản…”
Bằng 2 hoá thân thực lực giống hệt bản thể này, mặc dù Mục Trần chỉ là thượng vị địa chí tôn, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không yếu hơi bất kỳ đại viên mãn nào.
Khó trách từ đầu đến cuối, dù Huyền La cùng Mặc Tâm có biểu lộ địch ý, nhưng Mục Trần vẫn bình tĩnh như cũ, thì ra hắn thực sự có bản lĩnh đấu lại họ.
Ngược lại buồn cười thay, nàng lại còn muốn bảo vệ hắn, hiện giờ đúng là có chút tự chuốc lấy nhục rồi.
Thanh Linh chu miệng một cái, dường như muốn nói điều gì, nhưng khi nhìn vào 3 thân ảnh trong sân thì cũng đành ngậm miệng lại,có thể khiến cả mặc tâm cũng phải kinh ngạc thì cũng đã đủ làm cho nàng thu liễm tất cả sự cao ngạo lúc trước lại.
Cùng lúc đó, ở một hướng khác, huyền la ngưng mắt nhìn trong sân, nhưng thần sắc của hắn vẫn là bình tĩnh, vì hắn đã sớm biêt tin tình báo về mục trần, cho nên cũng không kinh ngạc như mặc tâm.
Bất quá khi hắn nhìn chằm chằm vào 2 hoá thân của Mục Trần, 2 mắt cũng không che dấu được vẻ tham lam bùng cháy…
“quả nhiên là nhất khí hoá tam thanh…”
“Tội tử này đúng lả có thiên đại phúc duyên*, bất quá đợi đến khi ngươi rơi vào tay ta, thì tuyệt thế thần thông cũng sẽ thuộc về ta rồi!”
*thiên đại phúc duyên: phúc to bằng trời