Lăng Hàn gật gù.
Lão giả nhất thời lộ ra vẻ giận dữ:
– Tiểu tử, ngươi cho rằng lão phu là nói đùa với ngươi sao? Còn dám thoái thác, lão phu liền chém ngươi!
– Ta rất sợ a!
Lăng Hàn cố ý làm một động tác sợ hãi, sau đó cười cợt nói.
– Được rồi, ai tới lấy?
Hắn liếc nhìn mọi người, đẩy hai tay về trước một chút.
– Tới lấy a, đừng khách khí!
Sáu người Viêm Quân nhìn lẫn nhau, đều có chút chần chờ.
Tên này biểu hiện quá quái lạ, coi như thật kinh sợ, không phải có thể ném Giới Linh Thạch xuống đất, trực tiếp chạy đi sao?
Hiện tại là đùa người sao?
Nhưng có một vị Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn ở trước mặt, ngươi cũng dám tác quái?
Một thanh niên đi lên một bước nói:
– Được, giao cho ta!
Trong ánh mắt hắn có dã tâm, nếu có thể tự tay mang về hai khối Giới Linh Thạch này, vậy địa vị của hắn ở trong tông nhất định sẽ tăng lên trên diện rộng.
Then chốt là Mao tổ sư chỉ kém nửa cước liền có thể bước vào Tinh Thần Cảnh, nếu bước ra một bước này có một phần công lao của hắn, vậy tất nhiên sẽ được Mao tổ sư nhìn với con mắt khác.
Một vị cường giả Tinh Thần Cảnh coi trọng, vậy làm sao đạt được?
Hắn bước ra một bước, sau đó lại bước ra bước thứ hai, bước thứ ba, đi tới trước mặt Lăng Hàn, lấy tay tóm tới hai khối Giới Linh Thạch.
– Ai!
Lăng Hàn phát ra một tiếng thở dài, ngón tay hơi câu, xèo, một đạo kiếm khí lập tức quét ra ngoài.
– Lớn mật!
Người trẻ tuổi này rống to, hắn biết Lăng Hàn rất mạnh, thậm chí có thể áp chế Viêm Quân, nhưng cảnh giới của hắn đạt đến trung cực vị đỉnh cao, lại là thiên tài Nhất Tinh, so với Viêm Quân còn mạnh hơn một ít.
Bởi vậy, Viêm Quân đánh không lại Lăng Hàn, hắn không hẳn đánh không lại. Lùi một bước mà nói, coi như đánh không lại, cũng có đủ năng lực tự vệ. Chính là nghĩ như vậy, hắn mới dám đứng ra, bằng không Lăng Hàn là trẻ con miệng còn hôi sữa, muốn kéo người xuống nước thì làm sao bây giờ?
Không nghĩ tới, Lăng Hàn thật dám ra tay với hắn!
Tuy hắn cũng sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng nhìn thấy ánh kiếm quét tới, vẫn không nhịn được phẫn nộ.
Hắn giơ tay chặn lại ánh kiếm, thầm nghĩ hiện tại sau lưng hắn là có một vị cường giả đại viên mãn, ngươi khí phách nhất thời ra tay, kỳ thực là đang tự tìm đường chết, rất nhanh thì sẽ bị trấn áp.
Lão giả kia cũng hoảng hốt, vội vã đưa tay ra tóm tới:
– Dừng tay!
Chậm.
Ánh kiếm xẹt qua, phốc, chỉ thấy máu tươi bắn tung tóe, người trẻ tuổi kia có bốn ngón tay bị tước xuống, như thiên nữ tán hoa.
– A!
Hắn nhất thời phát ra tiếng kêu thảm, đau a.
Lăng Hàn triển khai Trích Tinh Bộ, thân hình lui nhanh, bỏ qua công kích của lão giả. Hắn cười nói:
– Ai nha, ngón tay đều đứt đoạn mất, vậy làm sao cầm?
– Tiểu tử, ngươi thật là điếc không sợ súng!
Lão giả mặt âm trầm nói.
Tiểu tử này thân hãm trùng vây, lại còn dám dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, thực sự là tìm đường chết!
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Ai sống ai chết, bây giờ nói còn hơi sớm!
– Người trẻ tuổi, ngươi cũng quá không biết mùi vị!
Lão giả hừ một tiếng, mở tay tóm tới Lăng Hàn, từng đạo thần văn hiện ra, cái tay này hóa thành Ngũ Chỉ Sơn, từ trên trời giáng xuống.
Hắn gọi Tiền Sâm, chính là một tên cao tầng của Liệt Diễm Tông, bởi vì trong tông một vị lão nhân chân chính chạm tới biên giới Tinh Thần Cảnh, trở thành đại sự hạng nhất của Liệt Diễm Tông, tất cả mọi người đều điều động, thay vị Mao tổ sư này tìm kiếm Giới Linh Thạch.