Buổi sáng thân mật với Trần Vi Nhi ở dưới nhà, chắc chắn là đã bị hai người nhìn thấy rồi!
“Đúng vậy, Nhan Nghiên là một cô nương tốt! người ta thích con như vậy, thậm chí còn đem cái quý giá nhất cho con, vậy mà con không biết quý trọng? Lại học theo người ta, chân đứng hai thuyền? Con đúng là đã làm bậy làm bạ rồi!”
Mẹ tôi tiếp lời của cha tôi, nói.
“Cha! Mẹ! Đây là chuyện riêng của con, con sẽ xử lý tốt, hai người không cần quan tâm!”
Nếu đã tới bước này, thì tôi cũng chẳng cần giấu diếm, dứt khoát nói thẳng ra.
“Chuyện riêng ? Con là do mẹ sinh, vậy mà lại dám nói chuyện riêng với mẹ ư? Mẹ thấy con muốn ăn đòn rồi?”
Mẹ tôi tức giận, nói.
“Mẹ, chuyện này là do người ta tình nguyện, con không có ép buộc ai cả!”
Tôi giải thích.
“Người ta tình nguyện? Tiểu cô nương buối sáng nay ở dưới nhà là ai? Có quan hệ như thế nào với con?”
Mẹ tôi hỏi.
“Nàng là bạn gái của con.” Tôi khẳng định nói.
“Bạn gái? Vậy thì nàng có biết chuyện con với Triệu Nhan Nghiên hay không?”
Mẹ tôi cười lạnh nói.
“Có biết!” Tôi không chút do dự nói.
“Có biết? Con được lắm, Triệu Nhan Nghiên có biết chuyện này hay không?”
Ở trong suy nghĩ của mẹ tôi, thì tới 90% là tôi đi dụ dỗ người con gái kia, căn bản là nàng chưa biết tôi chân đứng hai thuyền.
“Biết.”
Tôi không chút do dự nói.
Chỉ một câu nói như vậy mà làm cho mẹ tôi trợn mắt, há mồm:
“Con nói gì? ! Biết? Biết mà vẫn cùng con ở chung một chỗ?”
Mẹ tôi cả kinh kêu lên.
“Được rồi, không cần phải nói nữa. Cha thấy người con gái kia chắc chắn là không có gì tốt, biết chuyện của con với Nhan Nghiên, vậy mà vẫn còn bám dính lấy con, thì khẳng định là một người không tốt rồi!”
Cha tôi kết luận nói.
Nhưng mà câu nói tiếp theo của tôi đã đập tan kết luận này, tôi nói:
“Triệu Nhan Nghiên nàng cũng biết.”
“Con… Con nói gì?”
Cha tôi không tin tưởng vào tai của mình, nói:
“Triệu Nhan Nghiên cũng biết! ? Con lừa ai đó? Chẳng lẽ lại có một người con gái đồng ý cho bạn trai của mình có hai người bạn gái? Con cho cha là người ngu, hay là Triệu Nhan Nghiên là người ngu đây?”
“Cha! Cha hãy nghe con nói đã, hai người không ai là người ngu cả! Nhưng mà những lời con nói là sự thật.”
Tôi bình tĩnh nói.
“Mẹ của thằng nhỏ, bà xem thằng ranh này có phải là đang bị sốt hay không? Tại sao nó lại có thể nói ra lời làm người khác không thể tin được như thế?”
Cha tôi kinh ngạc chỉ vào người của tôi, nói.
“Lão Lưu, ông đừng vội trách Tiểu Lỗi. Chúng ta cứ từ từ nói chuyện đã, bình thường Tiểu Lỗi không phải là một đứa trẻ nói dối!”
Mẹ tôi chỉnh lý một chút, uống một hớp chậm rãi nói.
“Được rồi! Vậy thì con nói cho chúng ta biết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra!”
Cha tôi thở dài nói.
“Cha! Mẹ! Quan hệ giữa ba người chúng con ai nấy cũng biết hết, hơn nữa đều là cam tâm tình nguyện. Lúc nãy, chúng con vừa mới đi ăn ăn Kentucky Fried Chicken, còn nữa, thật ra hôm trước ở nhà Triệu Nhan Nghiên, cũng là ba người…ở chung một chỗ.”
Tôi nói thẳng một mạch, dứt khoát nói ra, đỡ cho cha mẹ tôi còn thắc mắc chuyện gì nữa.
“Ba người ở cùng một chỗ! Tiểu Lỗi, chuyện hoang đường như vậy con cũng làm được ư? Hơn nữa còn ở trong nhà của Nhan Nghiên ?”
Mẹ tôi kinh ngạc vô cùng, cha tôi thì trợn mắt há mồm nhìn tôi.
“Dạ, cho nên chuyện này không làm tổn thương tới ai, cũng không có lỗi với người nào. Hai người bọn họ quan hệ cũng rất tốt.”
Tôi tiếp tục nói.
“Chuyện này… Ai! Đúng là làm bậy, làm bạ mà!”
Rất lâu sau, cha tôi mới nói được một câu.
“Vậy, người nhà của Nhan Nghiên có biết quan hệ của các con không?”
Mẹ tôi lo lắng hỏi, loại chuyện này vạn nhất bị phát hiện, thì thằng nhỏ này không bị đánh gãy chân mới lạ, làm gì có ai hi vọng con gái mình có chung chồng với người khác!
“Chú Triệu cũng biết, cũng đã gặp chúng con, khi đó còn cố ý chạy tới công ty để ngủ nữa.” Tôi nói.
Thật ra thì Triệu Quân Sinh là thủ hạ của tôi, phải ủy khuất cầu toàn là chuyện đương nhiên.
“Chuyện này…rốt cục là chuyện quái quỷ gì đây!”
Cha tôi hôm nay bị kinh sợ, có lẽ còn nhiều hơn nửa đời người trước.
Trong lòng không khỏi cảm thán: thế giới này quả thực quá điên cuồng! Xem ra mình bị bỏ rơi ở phía sau rồi!
Trong lòng tôi nghĩ thầm, mới có chuyện này mà hai người đã kinh ngạc như vậy, nếu như nói hết mọi chuyện ra, thì không biết còn tới mức nào nữa.
“Có đúng như vậy không?”
Mẹ tôi cũng bị kinh hãi, nhưng vẫn hoài nghi hỏi tôi. Chuyện này dù đổi lại là người khác, cũng không thể tin tưởng ngay được. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Dù sao hai cô gái kia còn nhỏ tuổi, đồng thời thích một người thì có thể hiệu. Nhưng mà ngay cả cha của Triệu Nhan Nghiên cũng điên cuồng theo bọn trẻ này, thì đúng là có chút kinh hãi thế tục rồi!
“Đúng.”
Tôi gật đầu:
“Nếu mẹ không tin, thì lần sau Nhan Nghiên tới, mẹ có thể hỏi nàng.”
“Ai!Quên đi, nếu là như vậy, người trong cuộc còn không nói gì, thì người ngoài chúng ta làm sao có thể xen vào đây!”
Mẹ tôi thở dài nói:
“Chuyện của bọn trẻ các con, mẹ không có gì để nói nữa! Cho dù muốn quản, cũng quản không được! Nhưng mà cho dù như thế nào, mẹ cũng là mẹ của con!
Nên mẹ có một câu nói trước, nếu như hai cô gái kia đều cam tâm tình nguyện đi theo con, thì con phải đối đãi cho công bằng, vì cả hai người đều là con dâu của mẹ.
Nhưng mà một khi trong hai chỉ có thể chọn một, thì nhất định con phải chọn Nhan Nghiên, nếu không con đừng bước vào căn nhà này nữa!”
Tôi gật đầu. Tôi biết, chuyện này cũng đã qua đi.
Những câu nói này của mẹ tôi cũng là nói thừa, hai người này sẽ không bao giờ rời bỏ tôi, nếu khi bắt buộc chỉ cười một người, thì tôi chỉ cưới Triệu Nhan Nghiên, vì đây là mục tiêu mà của tôi khi sống lại!
Nghĩ tới cưới xin, tôi lại đau đầu, Triệu Nhan Nghiên đã là pháp định thê tử của tôi thì không phải nói tới, nhưng mà chủ yếu là Trần Vi Nhi, tiểu nha đầu này mặc dù không tranh giành cái gì cả, nhưng mà tôi đã đáp ứng sẽ chính thức cưới nàng vào nhà.
Nhìn mặt nàng mừng rỡ như vậy, thì khẳng định đó là sự vui mừng từ đáy lòng! Có thể kết hôn hai lần không?
Nhưng việc này quốc gia đâu cho phép, khi đó tôi sẽ vi phạm luật hôn nhân gia đình.
Quên đi, chuyện này để sau hãy tính.
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 132: Nói chuyện gia đình